Tư Đồ Thuần không lên tiếng, Tân Tử xem như cô đã đồng ý mà thuần thục đi vào còn đóng cửa lại, ngoan ngoãn mà leo lên giường bên cạnh.
Hắn muốn từ từ tiếp cận Tư Đồ Thuần, cách đầu tiên chính là ngủ cùng một phòng để kéo gần khoảng cách, cách thứ hai sẽ là cùng một giường.
Khả năng đề phòng của Tư Đồ Thuần rất kém, cô như tên của mình, Đồ Thuần ý chỉ rất đơn thuần.
Tư Đồ Thuần không bày xích để hắn ngủ cùng một phòng, chưa kể đến Tân Tử cũng không phải người xấu, hai người chỉ ngủ cùng một phòng, giường thì không nằm chung nên không có vấn đề gì.
Tư Đồ Thuần cũng lười đi kiểm tra xem lời hắn nói có thật hay không.
Nhưng cho dù cô có sang phòng hắn để kiểm tra đi nữa, Tân Tử cũng đã chuẩn bị hết rồi, đèn ngủ lớn hay nhỏ hắn đều tháo lỏng ra, như vậy cho dù có bật đèn cũng không lên, trừ khi phải xoay ngược để có chốt chui đèn trở vào mới có thể sáng.
Tư Đồ Thuần nằm trên giường, chăn không thèm đắp mà tung ra, chăn phân nửa bên dưới phân nửa ở trên giường.
Tân Tử nhìn ánh trăng bên ngoài hất vào sáng một góc phòng, hắn vốn dĩ nhạy cảm với ánh sáng, chỗ Tân Tử ngủ trừ đèn phát ra từ đèn ngủ thì ánh sáng khác đều khiến hắn mất ngủ.
Hắn xoay lưng lại với cửa sổ, hai người đột nhiên trở mình lại trùng hợp mặt đối mặt với nhau.
Bởi vì trời tối nên không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tro-thanh-nam-chinh-cuoc-doi-toi/2611332/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.