Tim Tân Tử như bị ai sơ ý đâm một dao vào, vừa đau lại vừa nhói.
Tư Đồ Thuần ngiêng người nắm lấy vai Tân Tử, ép hắn vào nhìn vào mình.
Nhưng thật ra là ép bản thân nhìn vào hắn.
- Em thích chú, em không biết bản thân sống đến năm bao nhiêu tuổi, nhưng nếu em không sống thọ, nếu có kiếp sau, em vẫn muốn một lần nữa làm vợ của chú.
Lời này nghe qua như lời những đứa con trai hay hứa hẹn qua loa khi thời niên thiếu nhưng bây giờ lại thay đổi vai vế, nghe qua như tiện miệng nói suông, nhưng khi Tân Tử nghe qua có chút an tâm lại có chút bất an, cảm giác cứ đối nghịch lẫn nhau.
Tân Tử hơi khom người, Tư Đồ Thuần chỉ cảm thấy môi mình bị thứ gì ấm nóng đè lên, mắt bị che kín, cho dù có mở mắt cũng chỉ thấy một mảnh tối đen, Tư Đồ Thuần chớp chớp mắt.
Lông mi của cô cọ vào lồng bàn tay hắn, tim hắn hơi run lên.
Tân Tử trước giờ chưa từng hôn qua người phụ nữ nào, nhưng chưa ăn thịt heo cũng phải thấy heo chạy, lúc nhận ra bản thân yêu thích Tư Đồ Thuần, hắn đã tham khảo qua tài liệu, sách, hay những cảnh quay hôn nhau trên mạng không ít, chính là chờ đến ngày hôm nay.
Tuy động tác hôn của Tân Tử vụng về nhưng Tư Đồ Thuần cũng không khá hơn là bao, môi chạm môi, hai người còn vô tình để răng chạm vào nhau.
Tư Đồ Thuần đột nhiên lui ra sau, hai má có chút ửng đỏ, hơi thở gấp gáp, mà đứng bật dậy chạy về phòng.
Một lúc sau mới lật đật chạy ra lại bên ngoài phòng khách, đưa bàn tay trống rỗng tới trước mặt Tân Tử.
- Chẳng phải chú là người nên đeo cho em sao?
Tân Tử lấy bên trong hộp nhung đỏ ra một chiếc nhẫn kim cương trắng, bởi vì bị ánh đèn chiếu vào càng làm nó trở nên lung linh, Tư Đồ Thuần nhìn ngón áp út trống rỗng được đeo một chiếc nhẫn kim cương liền vui vẻ mà nhẻo miệng cười, nhưng nghĩ tới thứ gì liền thu hồi lại nụ cười.
Tư Đồ Thuần:" Còn chuyện người phụ nữ kia…"
Cô cố ý không nói hết.
Tân Tử như hiểu ý mà hôn nhẹ lên ngón áp út của Tư Đồ Thuần, đáp:" Chuyện này tôi sẽ xử lí, em muốn công khai chuyện chúng ta, tôi liền công khai, em không muốn tôi liền không công khai, đều nghe theo ý em."
Tư Đồ Thuần mím môi không lên tiếng, chỉ gật đàu nhẹ một cái.
Tân Tử hiện tại cũng không kiên dè đưa tay ôm eo Tư Đồ Thuần:" Em không còn giận tôi nữa, chẳng phải bây giờ nên bù đắp lại cho tôi sao?"
Tân Tử bày ra bộ dáng như con chó cỡ to, tuổi thân đến mức tai không dựng đuôi cũng không vẫy, nói:" Tôi muốn ăn thịt, cả ngày hôm nay đều ăn rau, không rau thì chính là đồ chay."
Tư Đồ Thuần:" Chú đã có tuổi rồi, không thể ăn quá nhiều thịt, như vậy không tốt, nên em mới dành cả ngày hôm nay để bổ sung chất sơ cho chú."
Tân Tử bị gọi là người có tuổi, tuy có phản bác nhưng lại giống thừa nhận hơn:" Người ta nói con người khi có tình yêu, tình nào cũng như tình tuổi niên thiếu chẳng phải sao? Bây giờ tôi có em thì chính là tôi của thời niên thiếu, không phải người có tuổi."
Tư Đồ Thuần cũng có thấy có chút lỗi với Tân Tử, nhưng buổi trưa hắn đi làm, cô ở nhà đã bỏ hết thịt vào bụng mình rồi, bây giờ chỉ sợ thịt để nấu một bát mì cũng không có.
Tư Đồ Thuần ngồi xuống bên cạnh hắn, tay đặt lên tay hắn:" Bây giờ đã gần mười một giờ rồi, chúng ta đi ngủ đi, ngày mai em làm mì thịt cho chú, còn có bánh trứng, chân gà nướng, buổi tối ăn đêm sẽ bị đau dạ dày."
Tân Tử không lên tiếng mà nhìn Tư Đồ Thuần.
Cô như chột dạ mà dựa vào lòng hắn, như giấu đi nét chột dạ trên mặt.
Cô thấy Tân Tử không lên tiếng còn dùng đầu cọ cọ vào ngực hắn mấy cái, nói:" Em muốn giúp chú, còn mua không ít đồ chơi gửi đến công ty để mọi người tin chú có con, phỏng chừng ngay mai sẽ gửi đến, đã thanh toán rồi, không thể trả hàng đâu chú."
Tân Tử nhướng mày:" Muốn giúp tôi?"
Tư Đồ Thuần gật đầu.
Tân Tử nhướng mày:" Là mấy món đồ chơi hôm trước em thấy quảng cáo trên tv?"
Tư Đồ Thuần ngồi bật dậy, bộ dáng kinh ngạc nhìn hắn:" Sao chú biết?"
Tân Tử:" Em căn bản không giúp tôi mà là muốn giúp chính mình, chỉ lấy việc giúp tôi để làm lá chắn."
Đúng là hai hôm trước, Tư Đồ Thuần vô tình thấy những món này trên tv quảng cáo, còn thấy chơi rất vui còn năn nỉ Tân Tử cả một buổi sáng, nhưng hắn chỉ mua một món cho cô.
Còn nói Tư Đồ Thuần đã lớn rồi, mua về chơi rất nhanh chán, nên hắn chỉ mua một món.
Nhưng thật ra Tân Tử cảm thấy lúc có đồ chơi mới, bản thân như bị Tư Đồ Thuần bỏ rơi, mỗi ngày nếu không chơi đồ chơi này sẽ chơi thứ khác, không chơi ở sân sau thì là ở đình viện, căn bản không quan tâm đến hắn.
Tư Đồ Thuần nghe câu này có chút chột dạ nhưng lại vỗ ngực đảm bảo:" Đồ chơi con nít như vậy, em mới không thèm, em là đang giúp chú thật mà đừng nghi oan lòng tốt người phụ nữ của chú."
Tân Tử nghe từ người phụ nữ của hắn, những việc muốn nói đều không nói ra ngoài được, còn bế xốc ngang Tư Đồ Thuần lên mà đi về phòng.
Tư Đồ Thuần như quá quen mà không giãy, cho dù có giãy cũng không làm lại hắn, còn rất mệt nữa.
Dù sao Tân Tử sẽ không làm chuyện không nên làm, nên Tư Đồ Thuần càng an tâm để hắn bế về phòng.
Chuyện người phụ nữ giả làm vợ của chủ tịch Tân thị, Tân Tử đã đứng ra giải quyết xong còn bắt người này nói ra sự thật là bị người nào mua chuộc, người đứng sau lại là Tư thị, bà chính là muốn Tư Đồ Thuần mang danh vợ bé hay người cặp với chồng người khác suốt đời, bà tất nhiên biết Tân Tử không yêu thích gì cô nên mới làm như vậy, không nghĩ tới, thời gian đầu bà còn mừng thầm trong lòng vì suy đoán của bà đã đúng.
Nhưng nhận được tin Tân Tử đem người phụ nữ đến gặp báo chí mặt liền tái xanh, đêm đó bà mất ngủ cả đêm, sáng hôm sau đi đường cũng lắc lư như sắp đổ, người giúp việc trong nhà phải dìu Tư thị xuống cầu thang.
Tư Đồ Thuần ngồi trong sân nhà, xúc cát bỏ vào từng hộp đồ chơi để làm gia vị nấu ăn, xung quanh bày không ít thứ, Tân Tử vừa lái xe trở về, liền thấy một con vịt đồ chơi lớn phân nửa đùi người khác lạch cạch chạy tới bánh xe hắn.
Tân Tử cho xe dừng lại, xe vừa dừng Tư Đồ Thuần cũng chạy tới bế con vịt lên kẹp vào nách, treo nụ cười lấy lòng trên khoé môi.
- Là vịt nhỏ thấy ba về nên không biết nhìn đường, chú đừng trách vịt nhỏ.
Phim Tư Đồ Thuần đóng vai phụ đã chiếu gần hai tháng, cuối cùng cũng đi tới đoạn kết, vai diễn làm người khác ấn tượng nhất không phải là vai chính mà chính là nhân vật nam chính yêu thích trong quá khứ kia.
Tư Đồ Thuần vậy mà nhận được giải vai phụ hot nhất năm, hôm đó đi thảm đỏ, cô mặc chiếc váy màu xanh dương nhạt là váy đuôi cá, ngực áo khoét không quá sâu.
Cô vừa bước xuống xe, phóng viên nhà báo liền chĩa máy quay về phía Tư Đồ Thuần, nhưng thứ bọn họ không nghĩ tới là người đi theo sau cô chính là chủ tịch Tân thị, hai người còn thân mật khoác tay đi vào trong.
Bởi vì nhận giải thưởng nên chương trình là phát trực tiếp, lúc máy quay chĩa về hướng Tân Tử với Tư Đồ Thuần, cả hội trường hay bình luận trên mạng lần nữa như ong vỡ tổ.
Lầu 2837:" Cái gì đây? Sự kết hợp thần tiên gì vậy, sao tôi cảm thấy hai người này có nét phu thê, còn rất đẹp đôi, chồng Thuần Thuần, em xin lỗi vì đã đi ship vợ anh với người khác."
Lầu 2839:" Cái cảm giác này, sao tôi cảm thấy Thuần Thuần chính là nữ chính trong buổi trao giải này vậy nhỉ? Nhan sắc cũng không phải quá sắc nét nhưng làm tôi mê chết mất thôi."
Lầu 7269:" Tôi nguyện dùng tiền tiết kiệm cả đời để ngồi chỗ của Tân Tổng."
Lầu 8263:" Lầu 7269 mơ cũng thật đẹp, tiền tiết kiệm của cậu phải tiết kiệm cả đời còn Tân Tổng xem đó như số tiền lẻ ăn bữa tối thôi, xin lỗi vì phá giấc mơ của cậu."
Lầu 9274:" 8263 là đồ đáng ghét, con người với nhau sao lại ác như vậy chứ huhuhu."
Lầu 9986:" Chiếc váy này chẳng phải phiên bản giới hạn của Tân thị sao? Chuyện giữa Thuần Thuần với Tân Tổng quá mờ ám, sau hôm nay tôi nhất định sẽ viết siêu thoại cặp."
Lúc Tư Đồ Thuần lên nhận giải, mọi sự chú ý đều tập trung vào cô, vừa bước lên sân khấu đã có người thì thầm to nhỏ phía dưới.
Váy của cô chính là mẫu thiết kế mới nhất của Tân thị, là chiếc váy chỉ có một cái, mấy hôm trước Tân thị đã tung ra thị trường có không ít người tranh giành, nhưng Tân Tử chỉ tung ra như vậy, chiếc váy đó vừa thiết kế xong hắn đã đem về đưa cho Tư Đồ Thuần.
Lúc hai người nhận giải xong đã gần mười hai giờ.
Hai người tuy không công khai, nhưng đi cùng nhau ở thảm đỏ chính là gián tiếp công khai, tuy không ai nói nhưng ai cũng hiểu.
Lúc trở về là Tân Tử lái xe, lúc dừng đèn đỏ, hắn chỉ thấy một lực rất mạnh đẩy xe hắn về phía trước, phía trước là một chiếc xe tải đang chạy qua, Tân Tử xoay bánh lái, xe không đâm vào xe tải nhưng lại tông vào cột điện.
Thời khắc xe tông vào cột điện, Tân Tử liền ôm lấy Tư Đồ Thuần như dùng bản thân che chắn nhận thương tổn cho cô.
Nhưng Tân Tử chỉ bị trật khớp vai, bởi vì kính xe vỡ nên tay chân chỉ chảy máu, còn Tư Đồ Thuần vốn dĩ được bảo vệ vậy mà đầu lại chảy máu, trước khi mất đi ý thức tay Tư Đồ Thuần ôm bụng, như đang bảo vệ thứ gì đó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]