Những vết thương ghê người trên thân thể tôi được xử lý qua một lượt, thế nhưng bác sĩ nói sau này kiểu gì cũng sẽ có sẹo, mặc cho tôi dùng thần dược gì. Vết dao rạch, vết khắc sâu, những đường ngoằn ngoèo như từng đàn giun bò trên mặt đất vào sáng sớm..
Ôi, thật sự bị chút xíu thương tích ở tay chân ngực.. như thế này cũng chẳng có gì đáng nói so với vết sẹo bỏng của tôi trước đây. Cơ mà tôi nghĩ vậy không có nghĩa là Trung Kiên, Tuấn Anh và bố hờ cũng nghĩ như vậy!
Ba người bọn họ đều lo lắng sau vụ này tâm trí tôi sẽ bị tổn thương, rồi từ việc nhìn những vết sẹo mà sinh ra suy tư rồi trầm cảm, rồi tự kỉ, rồi đa nhân cách.. Vậy nên không chỉ tìm bác sĩ tốt nhất trị thương bên ngoài cho tôi mà còn mời thêm một tá bác sĩ tâm lý. Nói thật, tình trạng này tiếp diễn thêm chục ngày đảm tôi không điên cũng sẽ biến thành điên!!
Cuối cùng, khi đã kiểm nghiệm xong xuôi tâm lý của tôi không vấn đề gì, Hạ Vũ đã giúp bọn họ giải quyết vướng mắc cuối cùng: Đám sẹo lớn trên làn da của tôi.
Không hiểu cậu ta đi đâu tìm được một thợ xăm, và người thợ này không xăm theo trường phái bình thường mà theo đuổi một thứ nghệ thuật đích thực khác biệt: lột da tạo hình!
Ôi má, nghe đã thấy hãi rồi, giống hệt như hôm đó hai người bọn họ làm với tôi vậy!!
Nói thật tôi cũng không phải dạng con gái quá yếu đuối.. Thế nên để chứng minh mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-theo-em-ve-nha/1580193/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.