Edit: Hoatinhlinh
Có biệt thự lớn như vậy, Đào Tiểu Miêu không muốn phải dọn qua chung cư kia. Nhưng mà nơi đó lại gần trường học...... Biết đâu hắn chịu đi học thì sao.
Ai nha, thật là rối rắm.
Khương Thành Hoài hướng lầu hai gọi cô: "Mày mà không xuống ta sẽ mang cơm đem đổ."
"Meo!" Cô nhảy ra, cao giọng kháng nghị. Sao ngươi dám làm thế!
Thì ra cô vẫn luôn ở hành lang lầu hai chơi, ở trên đó có một cái ngôi cao nhỏ làm bằng gỗ tinh xảo, đó chính là phương tiện để người đứng ở phía trên, quan sát lầu một.
Từ sau lan can, một cái đầu nhỏ thò ra, nãi thanh nãi khí hướng Khương Thành Hoài kêu.
Ta lập tức liền xuống dưới ăn!
Lan can cũng không phải kề sát ngôi cao* bên cạnh, phía trước còn có một điều gạch** nhỏ. Đào Tiểu Miêu đi đường cũng không thẳng gì cả, một hai cứ phải vòng qua từng cây lan can, vòng trái vòng phải, đi theo hình chữ S.
(*) (**) Chỗ này mình có tra thử nhưng mà cũng không hiểu nghĩa của chúng, ai biết thì giúp mình nha.
Cô thích hướng chỗ cao mà bò, ở ngôi cao bên cạnh cũng không có chút sợ hãi, đi rất vững chắc, lại làm Khương Thành Hoài hãi hùng khiếp vía.
"Tiểu Miêu, mày đừng ở trên kia, té xuống thì làm sao bây giờ?" Dứt lời, Khương Thành Hoài đi nhanh đến, muốn lên lầu ôm cô xuống.
Thân thể này của Đào Tiểu Miêu đã gần hai tháng, đi trên những nơi thế này chẳng phải rất dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tham-tinh-sung-mieu-hang-ngay/2527214/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.