Edit: Hoatinhlinh
Mắt người cần thời gian để thích ứng với bóng tối, nhưng cô lại không cần. Không chỉ có thế, ngũ quan nhạy cảm của loài mèo cũng được giữ lại.
Vui vẻ ngắm nhìn xung quanh hai phút, cô bỗng nhiên muốn nhìn một chút bộ dạng chính mình, lại sợ đánh thức Khương Thành Hoài, vì thế nhẹ chân đi đến phòng vệ sinh, cô nhớ trên bồn rửa mặt có một cái gương.
Kết quả vừa đi được hai bước, cô liền ý thức được có chút không thích hợp. Rõ ràng đã biến thành người nhưng cô vẫn quen với tập tính của mèo, thời điểm bước đi theo thói quen cong lưng, cùng tay cùng chân mà di chuyển.
Hơn nữa, chiều cao con người và mèo không giống nhau, thế nên tầm nhìn của cô cũng thay đổi, thời điểm vừa bước đi, cô liền muốn quỳ rạp trên mặt đất......
Hai chân dùng không thoải mái như bốn chân...... Trên người còn không có lông, thật lạnh......
Tóm lại, cô từng thấy con người đi lại là một chuyện, bây giờ rơi trên người cô lại là một chuyện khác.
Thật vất vả đi vào buồng vệ sinh, nương ánh trăng, cô nhìn vào trong gương. Ừm, bộ dạng này, cô rất vừa lòng.
Nếu những minh tinh xinh đẹp kia được 8 điểm, cô nhìn thế nào cũng sẽ là 9 điểm, không hổ là xuất phẩm của hệ thống, tạo hình không có nửa điểm tỳ vết.
Ánh mắt nhìn xuống dưới, quan sát thân thể của cô...... Ngực có phải hay không quá lớn? Eo sao lại nhỏ thế này? Lại quay đầu nhìn sau mông...... Vì sao tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tham-tinh-sung-mieu-hang-ngay/2527210/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.