Vẻ mặt Lâm Tử Nhiên vừa xấu hổ vừa tức giận, giọng nói run lên vì phẫn nộ: “Hoàng thượng!”
Sâu trong mắt Phong Nguyên Cực dâng lên một tia đau đớn và áp lực, y đã nhịn lâu lắm rồi, không muốn tiếp tục nhẫn nại thêm nữa.
Ta là Hoàng đế, là người thống trị thiên hạ này, tại sao lại không thể có được một người?
Phong Nguyên Cực hung hăng cắn môi Lâm Tử Nhiên, giọng nói khàn khàn, chậm rãi nói: “Ngươi cũng biết Cô là Hoàng đế của ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn cãi lại mệnh lệnh của Cô sao?”
Lâm Tử Nhiên giật mình, một lúc sau phảng phất như chấp nhận số phận, đau đớn nhắm hai mắt lại.
Phong Nguyên Cực đan tay y và Lâm Tử Nhiên vào nhau, lần nữa cúi đầu hôn xuống.
………………
Giữa mày nam tử nhăn lại, hai mắt nhắm chặt, lông mi hơi rung động, có lẽ là vì duyên cớ động tình, mạt đỏ ửng bên đuôi mắt càng diễm lệ. Cậu cắn chặt môi, hết sức khắc chế, nhưng thanh âm mỏng manh vẫn như cũ tràn ra từ cánh môi sưng tấy.
Lâm Tử Nhiên thầm nghĩ, thoải mái thì thoải mái thật, tiếc nuối duy nhất chính là thiết lập nhân vật, không thể phát ra âm thanh, nhẫn thực sự có chút vất vả.
Hơn nữa Tề Tuyên còn ở bên ngoài, rất ngượng ngùng.
Đành phải nhíu mày cắn môi không nói.
Phong Nguyên Cực yêu thương hôn hôn lên khóe môi Lâm Tử Nhiên, luồn ngón tay vào mái tóc dài của cậu, vẻ mặt ôn nhu lưu luyến không thôi.
Y vươn đầu ngón tay có ý muốn vuốt phẳng nếp nhăn giữa mày của đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tham-tinh-hom-nay-da-sup-do-chua/902948/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.