Cánh tay Ninh Bách bị đẩy ra, hắn ngây người nhìn thiếu niên, đôi mắt đen nhánh của nam hài đẫm lệ, phảng phất khó chịu tới cực điểm, rốt cuộc không nhịn được đem tất cả ủy khuất bạo phát ra ngoài, lạnh lùng nói với hắn: “Cút đi!”
Trái tim của Ninh Bách như bị giáng một đòn nghiêm trọng, sắc mặt hơi trắng nhợt.
Trong khoảng thời gian này thiếu niên dường như đạm nhiên không sao cả, cậu giống như không để mọi thứ trong lòng, thậm chí còn ngẫu nhiên nhe nanh vuốt rít gào với hắn... Có đôi khi Ninh Bách nghĩ, có lẽ mình suy nghĩ nhiều, kỳ thực nam hài cũng không yếu ớt đến mức làm chuyện ngốc nghếch... Chính mình không cần lo lắng như vậy.
Nhưng giờ phút này nhìn vào đôi mắt thiếu niên, nhìn thấy bi thương ẩn sâu trong đôi mắt ấy, hắn bỗng ý thức được không phải như thế.
Kỳ thực cậu rất khổ sở.
Chỉ là không muốn bị người khác phát hiện, không muốn yếu thế trước mặt mình, không muốn để người khác biết cậu đáng thương ra sao...
Cho nên cố gắng giả vờ không sao cả.
Giả vờ như không thèm để ý.
Nhưng bây giờ cậu không giả vờ nổi nữa.
Hầu kết Ninh Bách lăn lộn, hắn rũ mắt, một lúc sau mới khàn giọng nói: “Em bị thương, anh chỉ là muốn giúp em xử lý một chút.”
Tâm tình Lâm Tử Nhiên đúng thời điểm khó chịu nhất, một chút cũng không muốn phản ứng tới Ninh Bách, đứng dậy rời đi: “Không cần anh lo!”
Bất quá mới đi vài bước, bỗng nhiên bị người chặn ngang trực tiếp bế lên, Lâm Tử Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tham-tinh-hom-nay-da-sup-do-chua/902931/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.