[Không bằng ngươi dứt khoát nhường thân thể cho ta, chuyện ngươi không dám làm —— ta tới giúp ngươi làm tốt?]
[Chiếm hữu hắn! Hắn chính là của ngươi!]
Sâu trong đôi mắt đen nhánh của Huyền Diễm, ánh sáng kim sắc không ngừng ẩn hiện, trên mặt hắn hiện lên thống khổ giãy giụa, môi mỏng mím chặt.
Không được, không thể.....
Hắn chợt vỗ một chưởng vào ngực chính mình!
Cổ họng Huyền Diễm một trận tanh ngọt, sắc mặt hắn trở nên trắng bệch, nhưng tia kim sắc trong mắt cuối cùng cũng dần tan đi.
Hắn hơi rũ mi, có chút lưu luyến nhìn thanh niên đang nằm trên giường, dường như muốn duỗi tay chạm vào cậu một chút, nhưng thời điểm vừa chạm vào cậu, hắn lại giật mình rụt tay lại.
Hắn càng đến gần Lâm Tử Nhiên thì càng khó khắc chế tâm ma.
Mỗi phút mỗi giây, hắn đều có thể cảm nhận được tâm ma càng lúc càng lớn mạnh… Có ý đồ vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn, nhất là sau khi hắn không thể lảng tránh tâm ý của chính mình được nữa.
Hắn không biết mình có thể kiên trì tới khi nào.
………………
Ngày hôm sau Lâm Tử Nhiên tỉnh dậy, thế mà chưa thấy chó săn đưa nước rửa mặt tới đâu.
Mỗi ngày quen được người này hầu hạ, bỗng nhiên có một ngày không xuất hiện, có chút không quen. Xảy ra chuyện gì sao?
Lâm Tử Nhiên có chút lo lắng, đi tới trước cửa phòng Huyền Diễm gõ cửa, bên trong yên yên tĩnh tĩnh, hồi lâu cũng không có người trả lời. Lâm Tử Nhiên đầu đầy mờ mịt, định trực tiếp đẩy cửa vào thì cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tham-tinh-hom-nay-da-sup-do-chua/902904/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.