Lâm Tử Nhiên kinh nghi bất định nhìn Hàn Thương, làm sao có chuyện khéo như vậy, chẳng lẽ người mù kia là người Hàn gia? Quan hệ giữa Hàn Thương và người mù kia là gì?
Nhưng thành Sùng Châu cách Túc Vọng thành xa như vậy, hắn làm sao chạy đến được đó? Rồi làm sao rơi xuống nông nỗi kia?
Toàn bộ những điều này đều là bí ẩn.
Vốn dĩ người mù chỉ là một NPC râu ria, thậm chí cậu không ôm hy vọng đụng tới manh mối gì... Ai mà nghĩ tới, thế nhưng đụng phải tên Hàn Thương này.
Này đúng là ý trời!
Đáp án chủ động đưa đến trước mặt mình, không muốn biết sao được?
Lâm Tử Nhiên không nói lời nào đứng sang một bên, chờ Hàn Thương rời khỏi liền lặng lẽ đi theo ra ngoài.
Ở bên ngoài cậu chặn đường Hàn Thương lại.
Hàn Thương không rõ thân phận Lâm Tử Nhiên lắm, nhưng một khi cậu được Dạ Lưu Ân coi trọng vậy hẳn là thân phận bất phàm, bởi thế không dám chậm trễ, hắn khách khí chắp tay cười nói: “Các hạ là?”
Hệ thống: “Cậu tính toán hỏi như thế nào? Tôi thấy cậu không nên xen vào chuyện của người khác.”
Lâm Tử Nhiên cười hì hì: “Đơn giản thôi, đương nhiên là hỏi trực tiếp!”
Cậu vừa mới thăng cấp đại thành, thời điểm này cần làm mọi thứ rối tung lên, đối với một kẻ hèn pháo hôi có cần cẩn thận như vậy không? Muốn biết cái gì trực tiếp hỏi là được rồi! Không nói thì đánh tới khi nào phục mới thôi!
Cường giả chính là tùy hứng như vậy!
Lâm Tử Nhiên liếc hắn, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tham-tinh-hom-nay-da-sup-do-chua/902901/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.