Triệu Minh Trạch nhất thời chưa kịp phản ứng bị Ôn Dự kéo ra, trên mặt ăn một quyền, bước chân lảo đảo lui hai bước mới đứng vững. Hắn dùng đầu lưỡi nhẹ liếm bên trong khoang miệng, ẩn ẩn có mùi máu tươi, hắn khẽ nâng mắt kính, dùng ánh mắt âm lãnh nhìn Ôn Dự.
Một màn phát sinh đột ngột không kịp phòng ngừa, Lâm Tử Nhiên rốt cuộc từ trong khiếp sợ hồi phục tinh thần.
Không phải khéo như vậy đi, vừa vặn bị Ôn Dự thấy được?
Ôn Dự siết ngón tay đến mức khanh khách rung động, sắc mặt căng chặt, giọng nói lạnh băng: “Triệu tổng, anh tới nhà người khác làm khách như vậy sao?”
Triệu Minh Trạch dùng mu bàn tay xoa nhẹ khóe miệng, mắt phượng khẽ nhếch, cười khiêu khích: “Vì cái gì không được? Thời gian tôi thích Lục Trăn còn dài hơn anh, thời gian bồi bên cạnh hắn lâu hơn anh, anh chẳng qua vận khí đủ tốt mà thôi.”
Lâm Tử Nhiên: ……
Hệ thống: “Cậu không đi lên khuyên nhủ sao?”
Lâm Tử Nhiên do dự một lúc rồi nói: "Con người của tôi luôn luôn văn minh, tôn trọng quân tử động khẩu bất động thủ, nếu dùng tài hùng biện mà có khả năng bị đánh, tôi liền không động khẩu, lấy bất biến ứng vạn biến bo bo giữ mình mới là thượng sách..... Lại nói tôi cũng không biết nên khuyên như thế nào, chẳng lẽ bảo bọn họ tới gara đánh nhau? Nơi đó rộng hơn? Dễ hoạt động tay chân?”
Hệ thống: “……”
Lâm Tử Nhiên lặng lẽ nhón gót chân, chuẩn bị tới thời điểm liền lui ra ngoài, Triệu Minh Trạch một phát chộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tham-tinh-hom-nay-da-sup-do-chua/902875/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.