Tô Mộ Nghiên tức Thái Văn Kỳ nên định không tặng socola cho anh nữa. Nhưng sau khi bình tĩnh lại thì cô nghĩ mua cũng mua rồi, dù sao anh cũng chưa nhận socola từ ai, thôi thì mình cứ tặng cho anh vậy.
Thế nhưng, khi Tô Mộ Nghiên định tặng socola cho Thái Văn Kỳ thì lại nhận ra thái độ của anh đối với cô rất kỳ lạ. Anh không chủ động nói với cô dù chỉ một câu, không nhìn thẳng vào mắt cô, khi cô nói gì đó thì anh chỉ trả lời bằng một câu cụt ngủn.
Tô Mộ Nghiên thật sự rất tức giận, nhưng cô không biết rằng lúc này trong lòng Thái Văn Kỳ đang buồn tới mức nào.
Đến giờ ra chơi, Tô Mộ Nghiên vẫn dạy kèm Tiếng Anh cho Thái Văn Kỳ như mọi hôm, nhưng dường như giữa hai người đang dần dần xuất hiện một bức màn ngăn cách.
Cả Tô Mộ Nghiên và Thái Văn Kỳ đều cảm nhận được bức màn này, hai người cảm thấy cực kỳ ngột ngạt, khó chịu nhưng không biết phải làm sao.
Buổi trưa sau khi ăn ở canteen, Tô Mộ Nghiên và Thái Văn Kỳ liền trở về lớp như thường ngày. Sau đó Thái Văn Kỳ lấy sách ra đọc, còn Tô Mộ Nghiên thì nằm gục xuống bàn nghỉ ngơi.
Nếu là bình thường thì cô đã cùng đọc sách với Thái Văn Kỳ rồi, nhưng hôm nay cô thật sự rất mệt mỏi vì thái độ của anh nên chẳng muốn ngó ngàng đến anh nữa.
Thái Văn Kỳ cũng nhận ra bản thân đã khiến cho Tô Mộ Nghiên không vui. Anh thở dài một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tam-co-lo-thich-toi-roi/2662201/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.