Tô Mộ Nghiên nghe Thái Văn Kỳ nói thì sững sờ.
Thái Văn Kỳ lại ôm Tô Mộ Nghiên chặt hơn rồi nghẹn ngào nói: “Tớ tin cậu, vì vậy mong cậu cũng hãy tin tớ. Tớ yêu cậu, vì vậy tớ sẽ không nhận nhầm cậu. Từ trước tới này người tớ yêu vẫn chỉ có cậu, cậu vẫn luôn người con gái duy nhất trong tim tớ, không ai có thể thay thế được cậu.”
Nói dứt lời, Thái Văn Kỳ từ từ buông Tô Mộ Nghiên ra rồi lau nước mắt cho cô.
Đầu óc Tô Mộ Nghiên lúc này hoàn toàn rối loạn, Thái Văn Kỳ lại nói: “Món quà tớ tặng cho cậu, cậu nhớ phải xem nó. Đến khi xem xong nhớ gọi cho tớ, tớ vẫn luôn chờ cậu.”
Thái Văn Kỳ nói xong thì liền mỉm cười chào Tô Mộ Nghiên, “Bây giờ tớ đi đây, cậu nghỉ ngơi sớm, đừng suy nghĩ quá nhiều. Cậu không phải rời đi, cũng sẽ không có ai quay lại cả, bởi vì Tô Mộ Nghiên mà tớ thích… vẫn luôn ở đây.”
Tô Mộ Nghiên nghe thấy vậy thì ngây ngẩn nhìn Thái Văn Kỳ. Đến lúc anh bước ra khỏi cổng nhà họ Tô, cô vẫn ngây ngốc nhìn theo. Tới khi anh đã hoàn toàn đi khuất, cô mới vội vàng chạy lên phòng mình.
Mở cửa phòng ra, cô ngay lập tức nhìn thấy món quà của Thái Văn Kỳ để trên bàn học.
Cô đi đến, từ từ mở quà ra.
Mở ra rồi, cô liền nhìn thấy bên trong có hai món quà.
Một món quà được đựng trong một hộp trang sức nhỏ, sau khi mở ra thì Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tam-co-lo-thich-toi-roi/2662134/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.