Thứ bảy, tiết thể dục.
Tô Mộ Nghiên sau khi đánh xong một hiệp bóng chuyền thì liền ngồi ở ghế đá nghỉ ngơi. Thái Văn Kỳ thì nhanh chóng cầm chai nước rồi chạy đến ngồi cạnh cô, sau đó liền mở nắp chai rồi đưa cho cô uống.
Tô Mộ Nghiên nhận nước rồi uống một ngụm lớn, uống xong thì đưa cho Thái Văn Kỳ để anh đóng nắp chai lại. Không ngờ rằng sau khi nhận lấy chai nước thì Thái Văn Kỳ lại ngay lập tức đưa lên miệng uống.
Tô Mộ Nghiên nhìn mà cảm thấy ngại ngùng, cô vô thức nhìn về hướng khác rồi bảo Thái Văn Kỳ: “Sao cậu lại uống chung với tớ, thật là…”
Thái Văn Kỳ nghe vậy thì phì cười, liền ngồi nhích lại gần Tô Mộ Nghiên rồi trêu cô: “Cậu ngại hả?”
Tô Mộ Nghiên lườm Thái Văn Kỳ: “Ai mà ngại chứ?”
“Đúng rồi, sao có thể ngại được.” Thái Văn Kỳ nở một nụ cười không mấy đứng đắn, “Chúng ta hôn nhau nhiều như vậy rồi, bây giờ chỉ uống chung chai nước thôi thì có gì mà ngại nhỉ.”
Tô Mộ Nghiên nghe đến đây thì đỏ mặt, liền trừng Thái Văn Kỳ: “Cậu đừng nói nữa, sao cậu không biết ngại vậy?”
Thái Văn Kỳ vẫn còn đang cười nhưng ánh lại nhìn ngó xung quanh. Đến khi chắc chắn không có ai chú ý đến mình và Tô Mộ Nghiên, anh liền nhanh như chớp tiến đến hôn vào môi cô một cái.
Tô Mộ Nghiên đơ người luôn, không ngờ Thái Văn Kỳ lại ngày càng lưu manh như vậy.
Cô định đứng dậy rời đi thì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tam-co-lo-thich-toi-roi/2662125/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.