Tiếng thác nước róc rách chảy xuống, kéo theo tầng tầng lớp lớp hơi nước đọng lên mặt đá đã nhiễm xanh màu rong rêu cỏ dại. Đám người Thường Ân chậm rãi xuống ngựa, men theo dòng nước chảy siết cẩn thận tìm lấy cửa vào bên trong bí cảnh.
Bên ngoài địa cốc, mặt trời hồn nhiên thiêu đốt mọi vật, vừa chạm nhẹ vào tán cây dày đặc của Vân Kì lập tức như bị mây đen che khuất, chỉ còn vài tia nắng yếu ớt phản chiếu xuống dưới đáy hồ trong veo toàn đá sỏi. Quạ đen run người sải cánh bay đi, vọng ra không gian vài tiếng khóc thê lương tĩnh mịch, hoà vào âm vang nhè nhẹ của thác nước buông rơi, lại gợn lên cho kẻ khác cảm giác quỷ mị đến lạnh người.
Bốn bề nhanh chóng rơi vào trầm mặc, chỉ còn tiếng bước chân của đoàn người cất lên, đạp lên cành cây khô đã xơ xác lá, rắc rắc nhẹ nhàng vỡ nát ra nhiều mảnh nhỏ. Hương hoa theo gió hoà vào trong không khí vốn mang lại chút ngọt ngào đầy thơ mộng, không hiểu vì sao phút chốc đã tan biến, chỉ còn chất đầy vị máu tươi mới chảy, nồng nặc đến khó chịu.
Lục Hoàng hơi nâng tay ra hiệu nhanh chóng mọi người dừng lại, kiếm sắc đã rời khỏi vỏ, cảnh giác đưa mắt nhìn khắp xung quanh một lượt. Lùm cây um tùm toàn màu xanh của lá bỗng nhiên rung lắc dữ dội, Thường Ân theo phản xạ chắn trước người Thiên Phong nhỏ giọng bảo đệ tử cẩn thận một chút. Thời gian dường như ngừng trôi, phía xa, một nam nhân hớt hải chạy tới, dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ta-day-khong-lam/1723206/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.