Ảnh đế là một chức danh cao quý, là thứ mà mọi diễn viên có thực lực luôn hướng đến tranh đoạt. Qua cuộc bầu chọn khắc nghiệt trong vòng vài tháng, cuối cùng cũng có người được xứng tên.
Hạ Thường Ân.
Diễn viên trẻ đầy triển vọng, với tài năng cùng với lượng fan đông đảo, hắn nhanh chóng chiếm lợi thế trên đường đua, thuận lợi mang cup vàng treo lên đầu tủ.
Nghe mọi người bàn tán, Hạ ảnh đế là kẻ khó hầu hạ, tính nghiêm, mặt lạnh, vô cùng khó kết thân vì thế vòng bạn bè của hắn cũng chẳng có mấy người.
Thường Ân tỏ vẻ: mọi người thật sự sai rồi.
Tháng ba, trời ấm áp, Hạ ảnh đế thong thả lăn mình trên giường rộng, hai tay ôm lấy điện thoại chốc lát lại khúc khích cười. Từ trước đến nay thói quen vẫn thế, chỉ khi hướng mình về giường lớn hắn mới có cảm giác thoải mái, tự tại.
Bên ngoài lăn lộn trong giới giải trí, bận rộn khoác lên mình chiếc áo "hoàn mĩ" hắn cũng dần quen với bộ mặt lạnh lùng giả tạo của chính mình.
Người đời ca tụng hắn " Ảnh đế", bạn bè khen ngợi hắn "tài hoa" nhưng chính Thường Ân hắn mới thật sự biết mình như thế nào, chẳng qua bên cạnh cái danh hiệu triệu fan ấy hắn hoàn toàn cô độc, hoàn toàn đánh mất đi cái cảm giác vô tư như những người khác. Loading...
Vốn dĩ thế giới này chính là vậy, dù hắn có cố gắng xoay chuyển thế nào đi nữa thì đích đến cũng chỉ là số 0, cũng chỉ bản thân hắn như nhộng trong kén, tự mình nhâm nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ta-day-khong-lam/164177/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.