Cậu tỉnh dậy xuống nhà thấy không có ai đi đâu hết rồi, nhìn bên ngoài tối rồi sao mình ngủ hơi nhiều nhỉ.
Ọt ọt ~~~
Cậu xoa bụng mình rũ mắt nói:" Cần phải ăn gì đó" cậu ra khỏi nhà, trong nhà hình như mọi người đi đâu thì phải không có một ai hết. Cậu muốn ăn một chút bánh nướng đi bộ có hơi lâu nên cậu bắt taxi đi cho nhanh.
Đến một khu ăn uống tấp nập những món ăn ngon đều có ở các quầy hàng, cậu sáng mắt nhìn những món ăn. Cậu nhanh chóng chạy đến một quầy bánh nướng món mình thích. Ông chủ quán thấy cậu liền hoang nghênh ai biểu cậu đẹp hết phần thiên hạ làm gì.
Ai xung quanh cũng phải nhìn cậu một cái rồi lại muốn nhìn thêm một cái nữa, cậu lo ăn không biết mình bị người ta nhìn. Đồ ăn thật ngon a~ thật muốn ngày nào cũng ăn như vậy.
Ăn xong cậu khi đến món tráng miệng, một quầy có bán đồ ngọt mà cậu thích cậu nhìn chiếc bánh nói:" Chị ơi, cho em miếng bánh dâu tây với việc quốc đi" chị chủ quán thấy cậu liền cười típ cả mắt. Lấy cho cậu hai chiếc bánh nhỏ vẫy tay chào, cậu cũng vẫy tay chào lại chị chủ.
Cậu kiếm một góc nào đó để thưởng thức bánh ngọt của mình thì nghe thấy tiếng ở trong ngõ khuất của những quầy ăn uống, chỗ đó rất tối phát ra những âm thanh chói tay. Cậu tò mò đi lại xem nhưng lại bị một bàn tay to lớn ngăn lại, hắn( Tư Lý) đang ngồi trên xe thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-rat-kha-ai/4082082/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.