Anh nhìn cậu cười cười nói:" Ca đây là hôn chào buổi sáng đó nga~. mỗi ngày đều phải hôn chào buổi sáng a~" giọng nói của Nghi Tĩnh tràn đầy xảo huyệt.
Cậu ngơ ngất nhìn anh bằng ánh mắt ngấn lệ sao đó mơ hồ gật đầu.
Anh nở nụ cười nham hiểm nhìn cậu, cậu thì bị thiếu oxi nên bây giờ đầu óc có hơi choáng váng một chút.
Một hồi thì mới nhận ra mình đang ngồi trên người của Nghi Tĩnh, cậu giật mình muốn ra khỏi nhưng lại bị anh nắm lấy eo đôi mắt cún con nhìn cậu nói:" Ca cho em ôm đi mà~"
Cậu nhìn ánh mắt cún con ấy cuối cùng cũng mềm lòng, cậu thở dài nói:" ôm... thì được... nhưng ở đây là nhà ăn" vừa nói anh vừa quay qua chỗ khác khuôn mặt cậu có chút hồng.
Anh vui sướng nhìn cậu, không ôm được ở đây thì tối ôm ca ca ngủ nga~ Nghi Tĩnh trong lòng nghĩ.
Anh buông cậu ra hai người tiếp tục dùng bữa.
Dùng xong anh và cậu ra phòng khách ngồi xem tivi, vì sao anh không đi làm à. Anh đâu có ngu đâu mà đi làm bỏ bảo bối của mình ở nhà mà đi lo mấy cái tài liệu kia chứ.
Ngồi trên sofa ôm ca ca thật thích, anh cuối đầu vào hõm cổ của Nguyệt Tử. Ừm có mùi ngọt ngọt trên người anh. Mùi hương rất dễ chịu.
Anh cứ dụi vào hõm cổ của cậu làm cho cậu có chút nhột, nhưng cũng kệ. Cậu chuyên chú xem tivi.
Cậu cũng thật trẻ con đi giờ mà con coi tom và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-rat-kha-ai/4082074/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.