Nếu đã bị Vinh Tranh nhìn thấy thì né đi cũng chẳng có nghĩa gì.
Vinh Nhung chỉ có thể đi tới, cười chào hỏi với Vinh Tranh và Tôn Khỉ: "Anh hai, Khỉ ca"
Bàn ăn hình vuông nên một bàn tổng cộng cũng chỉ có thể ngồi bốn người.
Vinh Nhung đến, vậy khẳng định phải có chỗ để cho cậu ngồi.
Tôn Khỉ ý xấu cố tình giữ im lặng, chờ xem cậu sẽ phản ứng thế nào trước tình hình hiện tại.
Ngược lại, cô gái đang trò chuyện với Tôn Khỉ lại yêu cầu người phục vụ tạm thêm chỗ ngồi, quay người nói với em gái mình: "Tiểu Vũ, em dịch sang bên cạnh một chút nhường chỗ cho anh chàng đẹp trai này nhé."
Ban đầu, cô gái ngồi cạnh Vinh Tranh.
Nếu lại dịch vị trí, cơ thể của họ nhất định sẽ đụng chạm nhau
Mặt cô gái xinh đẹp lập tức đỏ bừng.
Người phục vụ mang ghế đến, cô gái xinh đẹp chuyển ghế cách Vinh Tranh một chút.
Cô dời ghế, còn chưa ngồi xuống, Vinh Tranh đã đứng lên.
Cô gái sững người.
Ba bốn giờ chiều, mặt trời vẫn còn hơi chói chang.
Dù phía trên có dù che, nắng vẫn chiếu vào.
"Sao lại không đội nón đã ra ngoài?""
Vinh Tranh không hỏi chuyện của Chu Chỉ
Anh tin tưởng Nhung Nhung
Nếu Nhung Nhung đã nói cậu và Chu Chỉ đã kết thúc, đó chính là kết thúc.
Tính tình Nhung Nhung không phải kiểu người thích giông dài.
Vinh Nhung thành thật trả lời: "Em không nhớ."
Vinh Tranh liếc cậu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-phao-hoi-xe-kich-ban-thieu-gia-gia/3510394/chuong-25-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.