“Những thứ trong động phủ này đều do hắn để lại, sau khi ta đi rồi, hi vọng các ngươi có thể bảo quản chúng thật tốt.” Mộ Duyên Chiêu tinh tế nhìn từng vật phẩm trong động phủ.
Mộ Thanh Giác mang thần sắc nghiêm túc, trịnh trọng nói: “Ông yên tâm.”
Dường như đã trút được một phần tâm sự, thần sắc Mộ Duyên Chiêu thoải mái hơn một chút, đột nhiên giương ống tay áo, ra tay nhanh như chớp, thi triển thuật ngữ định thân lên người Tô Bạch.
Thần sắc Mộ Thanh Giác biến đổi, “Ông làm gì vậy?!” Mộ Duyên Chiêu làm như không nghe thấy, thu tay ngăn cản công kích của Mộ Thanh Giác, đồng thời phát ra uy áp cường đại, ép y không thở nổi. Dù sao Mộ Thanh Giác vừa mới thức tỉnh huyết mạch nên thực lực vẫn còn hữu hạn, Mộ Duyên Chiêu lại dốc toàn lực đánh úp, nhất thời khiến y không kịp trở tay.
Thừa dịp y chưa kịp phản ứng, Mộ Duyên Chiêu vận linh lực tới đan điền, trong miệng chậm rãi nhả ra một viên nội đan lấp lánh ánh sáng.
Mộ Thanh Giác sửng sốt, chẳng lẽ ông ta định…
Chỉ thấy Mộ Duyên Chiêu nhanh chóng bắt lấy cổ tay Mộ Thanh Giác, tay trái tạo lốc xoáy cuốn nội đan đưa vào miệng y. Mộ Duyên Chiêu đem nội đan của chính mình cho y!
“Ông…” Mộ Thanh Giác quá mức khiếp sợ, nhất thời quên cả phản kháng, trố mắt nhìn Mộ Duyên Chiêu.
Mộ Duyên Chiêu buông tay, mỉm cười, ông sắp phải rời khỏi thế giới này, nếu hủy nội đan thì thật lãng phí, chẳng bằng giữ lại cho cháu nội mình. Nội đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-moi-that-la-tuyet-sac/1337604/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.