Chuyện này xảy ra rất nhiều năm sau khi Mộ Tô hai người chung sống. Hôm nay bạn nhỏ Mộ Tiểu Giác minh tưởng xong, nhìn sang bên cạnh không thấy ai, quá sợ hãi, một đường xuống núi, chỉ một thoáng cát bay đá nổ hổ gầm vô cùng kinh khủng, thiên địa biến sắc.
Dân chúng dưới núi đều quỳ xuống cầu xin: “Tôn giả, xin ngài mau thu thần công lại đi!”
Mộ Tiểu Giác hừ lạnh một tiếng: “Nhân loại ngu ngốc, còn không mau gọi hắn tới! Nếu không bản tôn sẽ san bằng nơi đây thành bình địa!”
Mọi người châu đầu ghé tai hỏi rốt cuộc là muốn gọi ai tới.
Một lão giả râu tóc trắng xóa chống quải trượng mắng: “Ngu xuẩn, mau đi mời Thanh Hoan tôn giả, mau!”
Không bao lâu, thiếu niên mắt phượng áo trắng tóc đen chậm rãi đi tới.
Tất cả mọi người sắp khóc rồi, tổ tông, cầu xin ngài đi nhanh một chút a!
Chỉ thấy thiếu niên kia ngẩng đầu nhìn lướt qua hắc y tôn giả trên bầu trời, tôn giả bá khí trắc lậu uy vũ bất phàm nháy mắt liền ủ rũ, bay nhanh xuống ôm eo nhỏ của hắn, cái đầu lớn lớn gác lên bả vai thiếu niên, nhẹ nhàng cọ cọ, thâm tình chăm chú nhìn hắn nói: “A Bạch, ta tưởng huynh lại đi đâu mất.”
Mọi người vây xem 囧, emma, động vật to lớn họ nhà chó đang làm nũng này là ai vậy? Dù sao thì tuyệt đối không phải là Thanh Giác tôn giả!
Sau đó, trong tiếng đưa tiễn vui vẻ của mọi người, hắc y tôn giả liền ngoan ngoãn đi theo thiếu niên áo trắng về nhà~~~
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-moi-that-la-tuyet-sac/1337576/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.