Tô Bạch tỏ vẻ mấy ngày nay viết văn thoải mái hơn nhiều, bản thảo cũng sắp viết xong.
Nhưng nhóm độc giả hiển nhiên không cảm nhận được tâm trạng tốt đẹp của hắn, comment kêu than dậy trời dậy đất.
=== ====== =====(phần comment của độc giả)
(Tác giả mẹ kế, giám định xong.*
Lăn lộn bán manh, cầu tác giả đại đại đừng ngược nữa, huhuhu~~~
Hủ nữ tự trọng, đây là ngựa đực văn, đọc theo tôi này, xem khẩu hình này, zhongma, không phải dammei.
Tác giả chết tiệt, rốt cuộc là viết cái gì đây, cuối cùng là damei hay ngựa đực văn, cẩn thận xuyên qua bây giờ. (Du:*tung bông* bạn nói cực kì chính xác, mai mốt chết chắc linh lắm.*cười gian*
Độc giả:*phang dép* mún chết hả???
Du:*ôm đồ..dọt lẹ* hức...bạo lực quá...)
=== ====== ====== ========
Đối với dư luận phía trên, Tô Bạch phát biểu: Hahaha.
Đầu năm nay nghề gì là khó khăn nhất, nghề gì là cao quý mà nguy hiểm nhất, nếu tác giả như hắn xưng thứ hai thì không ai dám xưng thứ nhất. Thân là một tác giả, bán hủ bán manh, cầm kì thi họa (nhất là tác giả viết văn cổ phong) mọi thứ phải tin thông, không gì không làm được, còn phải có nội tâm kiên cường vững chắc, có thể chống lại ác ý của cả vũ trụ. (Du:*khinh bỉ* Vậy còn Google, baidu anh để làm gì?_TB:*vén tay áo* Sao, ý kiến?_Du:*ngồi xổm..vẽ vòng tròn)
Da mặt cũng phải đủ dày, trong tiếng chửa rủa của nhóm độc giả mà thản nhiên viết lách kiếm sống, cuối cùng phải đào được hố thật tốt.
Mỗi tác giả kiếp trước đều là một thiên sứ bị mất đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-moi-that-la-tuyet-sac/1337558/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.