Edit: Lune
Sau vài ngày nhàn nhã trên du thuyền, Lục Khả vừa trở về đã bắt đầu làm việc liên tục không ngừng nghỉ, xử lý đủ loại báo cáo và cuộc họp bị dồn lại trong ba ngày.
Bận rộn hơn một tuần, mãi đến cuối tuần mới về nhà ăn tối cùng bố mẹ được một bữa.
Bầu không khí trên bàn ăn có hơi kỳ lạ.
Lục Khả ngước mắt nhìn hai vị phụ huynh bình thường hay lải nhải của mình hôm nay lại yên tĩnh bất thường.
"Sao vậy, nhà mình sắp phá sản à?"
Cha Lục: "..."
Thằng nhóc thối này.
Ông che miệng, hắng giọng nói: "Là thế này, con trai à, con cũng không còn nhỏ nữa..."
Lục Khả ngắt lời ông: "Trong mắt cha, hai mươi lăm tuổi nên xuống mồ rồi à?"
"... Câm miệng cho ông."
Thế là Lục Khả ngậm miệng.
"Con không còn nhỏ nữa, cũng nên kiếm một người mà lập gia đình đi. Con thích đàn ông bố mẹ cũng chẳng cấm cản gì, nhưng ít ra cũng phải kiếm một người để mà ổn định chứ?" Cha Lục thở dài: "Bố ghét nhất là cái kiểu yêu đương bừa bãi của lũ trẻ các con, lỗ mãng!"
Lục Khả chán nản cụp mắt xuống, đoán được tiếp theo sẽ nói gì.
Mẹ Lục tiếp lời: "Không phải con thích kiểu ngây thơ trong sáng à? Mẹ đã tìm giúp con một người rồi đấy, vừa đẹp trai lại vừa môn đăng hộ đối, con xem có hợp không..."
Lục Khả gắp một miếng thịt, thản nhiên nói: "Nếu mẹ còn nói tiếp thì tối nay con sẽ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-luon-nhan-duoc-kich-ban-si-tinh/3616724/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.