Edit: Lune
Mấy ngày tiếp theo, Quý Miên không có cơ hội nói chuyện với Đoàn Chước.
Cửa tiệm vừa hoàn thành đơn hàng lớn nên mấy hôm nay không có khách, thành thử dù có ở trong tiệm Quý Miên cũng chẳng thấy được mặt anh.
Có mấy lần cậu từ trên tầng đi xuống đụng phải Đoàn Chước từ trong nhà đi ra, nhưng đối phương cũng chỉ gật đầu chào cậu một cái rồi xoay người bước xuống cầu thang.
Trong vòng ba tháng từ trước kỳ thi đại học cho đến khi nhận được giấy báo nhập học, Quý Miên và Đoàn Chước gần như ngày nào cũng gặp nhau, phần lớn thời gian đều là Đoàn Chước lên tìm. Vậy mà giờ đây mọi chuyện bỗng dưng dừng lại.
Những điều quen thuộc ấy đột nhiên kết thúc khiến Quý Miên cảm thấy hụt hẫng vô cùng.
Cậu cảm giác như mình lại trở lại năm lớp 12, mối quan hệ với Đoàn Chước cũng vô cớ trở nên lạnh nhạt thế này. Cậu không hiểu rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, hay là do tính tình anh cậu vốn đã kỳ quái như thế.
Hệ thống có vẻ như đã đoán được lý do khiến mối quan hệ của họ lại trở nên xa cách, nhưng nó không chịu nói cho Quý Miên biết.
【Hừ, tốt nhất cậu đừng biết nguyên nhân, thế cũng vì tốt cho cậu thôi.】
Dù Quý Miên có nài nỉ thế nào thì nó cũng không hé nửa lời.
Cuối cùng Quý Miên đành phải từ bỏ ý định moi móc thông tin từ hệ thống.
Quý Miên không muốn ngồi yên trơ mắt nhìn mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-luon-nhan-duoc-kich-ban-si-tinh/3516598/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.