Trong phủ của Lăng Bạch Khải
Tiêu Lạc ung dung ngồi trên ghế xem một đống những đại nạn ở biên cương phía Tây. Nàng trầm ngâm rất lâu, nếu như đánh từ trong ra, chắc chắn dân chúng sẽ chịu khổ, nhưng đánh từ ngoài vào liền sẽ hết thú vui.
-"Tiểu thư, dân chúng ngoài kinh thành sống khổ, nhất định sẽ dễ dàng kích động. Còn bọn nhà phú hộ, tay chân cũng chẳng sạch sẽ, người không cần phải lo nghĩ như vậy"- Tư Âm nhìn thấu được sự phân vân đó, dùng ý của mình hóa giải khúc mắc cho nàng.
Tiêu Lạc khẽ cười, nhận lấy tách trà của y, vẫn là người này hiểu nàng.
-"Viên quan cấu kết cắt xén đi bớt lương thực trợ cấp. Biên cương rơi vào hỗn loạn do thiếu lương thực...."- Tư Âm liếc mắt qua đám giấy đặt trên bàn
-"Biên cương là bức tường đầu tiên của quốc gia, vỡ nó rồi thù trong giặc ngoài chỉ có thể bay màu sớm. Thứ ngu xuẩn"- Nàng hừ lạnh một tiếng
Tư Âm hít một hơi thật sâu, dáng vẻ tức giận của nàng thật làm tim y đập mạnh...
-"Tiêu tiểu thư, vương gia có chuyện muốn bàn luận"- Nô tì từ bên ngoài nói vọng vào
-"Ân"- Tiêu Lạc đáp lại một tiếng
Lăng Bạch Khải bước vào, mùi đắng chát của trà khiến hắn cau mày thật chặt nhưng trông thấy Tư Âm cùng Tiêu Lạc không tỏ vẻ gì cũng nhịn xuống sự thất lễ này.
-"Tiêu tiểu thư, ba cấm quân ở biên cương đều đã nhận được thư"- Lăng Bạch Khải ngồi xuống mà nói
-"Ta đã biết, chuyện còn lại đành nhờ vương gia"-
Lăng Bạch Khải ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-lam-am-giuong-cho-em/1818949/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.