Hạ tiên sinh cầm một bình cocacola đi tới, trên mặt toàn là vẻ ghét bỏ với thứ nước ngọt có ga này, đồng thời còn có vẻ hững hờ với việc kinh doanh.
Thậm chí còn chẳng thèm nhìn ống kính một chút nào, đưa coca cho Đàm Khanh, thuận tiện mở nửa nắp chai: "Một chai cuối cùng trong tuần này, trong quán chỉ có đồ lạnh. Chờ hết lạnh hẵng uống."
Đàm Khanh cực kì ngoan ngoãn vui vẻ nhận lấy coca.
Sau đó lập tức uống ừng ực hai hớp lớn.
Hạ Minh Ngọc: "..."
Hạ Minh Ngọc nhướng mày: "Đàm Khanh."
Đàm Khanh làm mặt quỷ với anh: "Lêu lêu lêu!"
Hạ Minh Ngọc: "..."
Máy quay phát sóng trực tiếp cùng với bốn cái điện thoại vây quanh hai người ba trăm sáu mươi độ không để lại một góc chết nào.
Hình ảnh vừa mới được lập trình viên khổ sở khôi phục lại đúng lúc bắt được cảnh này.
Gần như là lập tức.
Cơn mưa bình luận trôi ra ào ào trên màn hình.
xx: Mọi người có nhìn thấy vẻ mặt của Hạ đổng không ahahahahaha, tui sắp cười chết! Tui đoán nếu như không phải đang trực tiếp, Hạ đổng liền muốn về nhà ♂!
xxx: ♂ của bà chị làm tui nghĩ đến |→o # đỏ mặt #
xx: Vậy mà mị có thể hiểu được ý của lầu trên ngay lập tức... Xong rồi người ta đã không còn thuần khiết nữa QAQ
xxx: Hạ đổng xông lên làm choáng Khanh Khanh! Bọn tui ủng hộ anh
xxxx: Trên mặt ông chủ Hạ viết đầy vẻ không muốn làm nữa, có phải nếu như không phải đang phát sóng trực tiếp, thật ra đây sẽ là buổi hẹn hò của anh ấy và Khanh Khanh...
xx: Vậy chẳng phải chúng ta đã kiếm lời rồi sao! Nhóc Khanh mẹ ra lệnh cho nhóc lập tức đi chơi thế giới mạo hiểm!
xxx: Thế giới mạo hiểm +1, còn có nhà ma và phi thuyền vũ trụ cáp treo cũng phải đi hết!
Đàm Khanh vừa nghiêng đầu uống coca vừa nhìn chằm chằm bình luận, hiếu kì ngậm một cục đá.
Cũng không hề có bất kì gánh nặng nào nhai đá rồm rộp dưới ánh mắt không đồng ý của Hạ Minh Ngọc, sau đó nở một nụ cười: "Thế giới mạo hiểm là cái gì vịt?"
Hạ Minh Ngọc tịch thu coca của Đàm Khanh: "Thế giới mạo hiểm là một trò chơi phiêu lưu trên nước. Chiếm diện tích ba trăm mẫu, mô phỏng hai loại hoàn cảnh phiêu lưu trên núi cao và phiêu lưu trên sông băng khác nhau."
Dừng một lát.
Hạ Minh Ngọc ngậm ống hút mà Đàm Khanh đã dùng thử uống một hớp coca, sau đó vẻ mặt một lời khó nói hết cầm cái chai đi, "Trên bản thiết kế viết như vậy, cụ thể sau khi xây xong anh cũng không tự mình đi xem."
Đàm Khanh lưu luyến không rời nhìn coca của mình, nháy nháy mắt: "Anh không uống thì đưa em đi?"
Hạ Minh Ngọc hạ khóe miệng xuống: "Chờ tan hết đá sẽ cho em."
Đàm Khanh: "..."
Hức.
Đàm Khanh tủi thân vụng trộm liếc coca của mình vài lần, sau đó ôm nhóc con từ trong xe nôi ra, quen thói khiêng lên vai: "Con à, ba nhỏ dẫn con đi chơi thế giới mạo hiểm, không dẫn ba lớn theo nữa."
Đàm Kỷ Kỷ ngồi xe cả đường cuối cùng cũng được tự do, khoa tay múa chân nằm trên vai Đàm Khanh, siêu vui vẻ vỗ vỗ bàn tay nhỏ: "Nhóc con, chơi đùa!"
Đàm Khanh ước lượng nhóc con béo ị của mình, lại liếc mắt nhìn Hạ Minh Ngọc.
Bởi vì thực sự không muốn mất mặt kín đáo đưa con cho Hạ Minh Ngọc, thế là chỉ có thể cắn răng, vác cái bao của mình lên: "Đi."
Nhìn thấy Đàm Khanh mở rộng bước chân, Hạ Minh Ngọc cầm coca cũng lập tức đi theo.
Bởi vì trực tiếp quá đông không thể khống chế, tổ chương trình vì muốn giữ đúng lời hứa tránh mặt Đàm Kỷ Kỷ đi, ống kính đã chuyển ra bên cạnh và đằng sau lúc Đàm Khanh ôm lấy Đàm Kỷ Kỷ rồi.
Thế là cho dù là giao diện phát sóng trực tiếp hay vị trí của những chiếc điện thoại khác đều chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Đàm Khanh ôm nhóc con.
Nhưng mà chỉ là một cái bóng lưng, cũng đã đủ để đông đảo quần chúng vây xem làm đơ màn hình lần nữa.
Hình ảnh vất vả lắm mới khôi phục trôi chảy lại xuất hiện tình huống bỗng nhiên lag.
Sau khi đơ một lát, khu bình luận lại bùng nổ lần nữa.
xxx: Đậu má tui vừa nhìn thấy cái gì? Kia là con trai của nhóc Khanh Khanh sao?! Con à con còn nhỏ mẹ không đồng ý cho con sinh búp bê!!!
xx: Bà chị tỉnh táo lại chút, Khanh Khanh là con trai không thể sinh em bé cảm ơn # móc mũi #
xxx: Mặc dù không nhìn thấy ngay mặt nhưng cảm giác nhìn từ khía cạnh cũng rất đáng yêu, giống như bánh gạo nếp vậy á, thật sự là con trai của Khanh Khanh? Nhưng mà tôi vừa mới nghe nhóc Khanh tự xưng là ba nhỏ...
xx: Vậy ba ba lớn là ông chủ Hạ??? Tui chua quá, đây là may mắn thần tiên gì thế!!! Tui cũng muốn để ông chủ Hạ và nhóc Khanh làm con trai tui _(:3∠)_
xx: Đúng, mị cảm thấy không phải mang thai hộ thì chính là nhận nuôi, có lẽ còn có có thể là họ hàng? Mặc dù có chút kinh ngạc nhưng mà thật ra mị thấy hai người đàn ông có thêm trẻ con thì càng ổn định hơn chút.
xxx: Đây là lần đầu tiên con trai của ông chủ Hạ và Khanh Khanh xuất hiện đúng không? Bây giờ tui cảm thấy việc tui hy sinh giấc ngủ buổi sáng để xem phát sóng trực tiếp quá đáng giá...
xx: Hơn nữa Hạ tiên sinh cũng biết chiều chuộng quá, Khanh Khanh vừa ôm Tiểu Tiểu Khanh đi một bước anh ấy đã đi theo, có phải sợ Khanh Khanh không ôm nổi hay không?
Đàm Khanh thở hồng hộc chật vật liếc khu bình luận một cái.
Vừa vặn liền thấy bình luận thứ hai từ dưới lên đang nghi ngờ năng lực vác nặng của hắn.
Sau đó quay người lại.
Hạ Minh Ngọc ở bên cạnh hắn, dang tay ra: "Mệt mỏi?"
Đàm Khanh: "..."
Đàm Khanh mấp máy môi, không vui lắm ngẩng mặt lên: "Một chai coca mới có thể đổi một nhóc con."
Hạ Minh Ngọc lấy khăn tay trong túi áo ra, giúp Đàm Khanh lau mồ hôi ở thái dương, sau đó đưa coca đã tan đá cho hắn: "Được, đổi với em."
Đàm Khanh lập tức vui vẻ đổi nhóc con với khuôn mặt vô tội lấy một chai coca.
Cũng nhanh chóng uống hết trước ánh mắt thèm thuồng của nhóc con.
Sau đó sờ sờ đầu Đàm Kỷ Kỷ: "Con còn nhỏ quá, không thể uống Coca, cho con uống sữa chua được không nha?"
Nhóc con vừa dễ dụ dễ bị lừa lại nghe lời ba ba, ngoan ngoãn ngồi yên trong lòng Hạ Minh Ngọc, gật đầu nói: "Uống, sữa chua."
Đàm Khanh lấy sữa chua nguyên vị mang từ nhà đi ở trong ba lô trên vai..
Xé vỏ, chững chạc đàng hoàng quay đầu, nói với Đàm Kỷ Kỷ: "Con à, con muốn liếm vỏ? Hay là ăn trong hộp đây?"
Hạ Minh Ngọc: "..."
Hạ Minh Ngọc thở dài, đổi tay ôm Đàm Kỷ Kỷ, kiên nhẫn nói: "Đàm Mặc, không nên gấp gáp, gặp phải vấn đề có thể suy nghĩ theo nhiều phương diện."
Nhóc con nho nhỏ khó khăn lựa chọn trong chốc lát.
Sau đó ngón tay non nớt chỉ chỉ vào nắp sữa chua dính một tầng váng thật dày: "Nhóc con liếm nắp nắp..."
Ngừng một lát.
Ban tay nhỏ lại chỉ chỉ sang bên cạnh, dùng giọng nói mềm mại đọc từng chữ tuy chậm nhưng rất rõ: "Liếm nắp nắp xong, lại uống hộp hộp..."
Trẻ con mới cần lựa chọn.
Bạn nhỏ Đàm phải thừa kế Hạ thị đương nhiên là cái gì cũng muốn rồi.
Đàm Khanh thất bại trong việc lừa con, đành phải đưa nắp hộp và cả hộp sữa chua cho Đàm Kỷ Kỷ.
Sau đó vênh mặt hất hàm sai khiến nhanh chân đi lên phía trước, đi tới khu trò chơi thế giới mạo hiểm.
Là khu vui chơi có tác dụng đại diện cho thành phố J, mỗi trò chơi bên trong đều có một đặc điểm riêng.
Cho dù là từ giới thiệu trò chơi hay là thiết kế, đều có thể làm cho người ta cảm thấy đang lạc vào cảnh giới kỳ lạ.
Ví dụ như rất nhiều người nghe nói thì đều muốn chơi thế giới mạo hiểm.
Đứng xếp hàng đến cổng lại không dám chơi.
Ví dụ như Đàm Khanh.
Mặc dù Hạ Minh Ngọc vừa mới tự mình giới thiệu cái trò chơi này với hắn rồi.
Nhưng đến trước mặt.
Đàm Khanh mới phát hiện, mặc dù đúng là chia thành khu núi cao và sông băng..
Nhưng mà trước đó Hạ Minh Ngọc cũng không có nói cho hắn biết, núi cao này là một cái dốc vuông góc chín mươi độ!!!
Phi phi phi!
Có lẽ còn không được chín mươi độ, căn bản chính là con dốc đảo lộn ngược luôn!
Cho dù nhân viên đã nhiều lần đảm bảo với Đàm Khanh là du thuyền phiêu lưu và vị trí núi cao đều có nam châm cường lực dưới đất, tuyệt đối có thể bảo đảm an toàn.
Nhưng trên mặt Đàm Khanh vẫn viết đầy vẻ cự tuyệt.
Xét thấy những lời lẽ khoác lác của Đàm Khanh ở trên đường.
Cùng với biểu hiện bây giờ của hắn.
Lúc này trên màn hình phát sóng.
Trên khu bình luận đã có vô số món quà, trong đó không thiếu những thứ đáng giá mấy ngàn tệ.
Có fans bạn gái chính diện cổ vũ Đàm Khanh thử một chút, có fans mẹ lo lắng nhóc Khanh sợ hãi.
Còn có antifans châm chọc khiêu khích nói năng lỗ mãng và người qua đường hóng hớt.
Đàm Khanh luôn luôn là con hồ ly tốt nói lời giữ lời, chỉ là lúc chuẩn bị mặc áo cứu sinh, khuôn mặt toàn là vẻ sợ hãi.
Hắn dịch sang bên cạnh hai bước.
Vô ý thức ôm lấy eo Hạ Minh Ngọc, nhón chân lên tiến tới bên tai anh, siêu nhỏ giọng nói: "Hức... em có thể không ngồi được không... Em là động vật trên đất liền... trước kia bọn em ở núi già không có sườn núi cao như vậy... Em không muốn chơi cái này..."
Đầu ngón tay đã lạnh toát.
Hạ Minh Ngọc nắm chặt tay Đàm Khanh, rất ôn nhu cúi người hôn một cái lên trán hắn: "Ừm, không ngồi."
Bởi vì Hạ Minh Ngọc cũng không cố gắng hạ giọng, gần như tất cả mọi người đều nghe được lời anh nói.
Lại thêm động tác anh vừa mới hôn Đàm Khanh.
Trong nháy mắt màn hình đã chào đón một làn sóng bình luận mới.
Chỉ là ngoại trừ các fans hâm mộ.
Còn hiện ra một đống người điên cuồng nhục mạ đồng tính luyến ái buồn nôn.
Hai nhân viên quản lý phát sóng trực tiếp đã cấm ngôn và xoá bỏ những tài khoản này, chỉ là Hạ Minh Ngọc vẫn thấy được mấy câu trong đó.
Nhân viên của tổ chương trình xác định phần trò chơi với hai người lần nữa: "Hạ tiên sinh, Khanh Khanh, đọc các phản hồi kia, hẳn là mọi người đều rất muốn biết hai người tiếp tục chơi trò chơi, không biết hai người đã chuẩn bị xong chưa?"
Mà lần này không đợi Đàm Khanh trả lời.
Hạ Minh Ngọc đã xoay người, lãnh đạm nhìn vào màn hình: "Đã đồng ý chơi, đương nhiên sẽ không nuốt lời. Nhưng mà người yêu tôi không thích cái này, cho nên tôi sẽ chơi một lần thay em ấy."
Vừa dứt lời.
Một giọng nói ngập nước lại từ truyền tới.
Đàm Kỷ Kỷ lộ đầu nhỏ ra sau chân Đàm Khanh, đi loạng choạng, còn cách micro thật xa: "Nhóc con, cũng ngồi thay ba ba..."
Cuối cùng.
Hạ Minh Ngọc và Đàm Kỷ Kỷ đi chơi thế giới mạo hiểm.
Mặt không đổi sắc.
Không có chút sợ hãi nào.
Gặp nguy không loạn.
Giống như không có chuyện gì xảy ra.
Trong màn hình truyền đến tiếng khóc chân thực.
xxx: Tui không bằng Hạ đổng cũng được thôi... Tui lại còn không bằng con trai của Hạ đổng và Khanh Khanh... Có phải tui càng ngày càng cách xa nhóc Khanh không. jpg!
xx: Vừa rồi nhìn nghiêng cảnh Tiểu Tiểu Khanh liếm nắp sữa chua thật đáng yêu, sao bây giờ lại nghiêm túc như vậy? Hơn nữa còn rất dũng cảm lợi hại!
xxx: Có phải nó cảm thấy chúng ta đang bình luận về ba ba nó không?
xxxx: Bây giờ tôi còn bắt đầu nghi ngờ thằng bé có phải con riêng của ông chủ Hạ hay không rồi, rất giống con ruột...
xxx: Không có khả năng, bà nhìn đôi mắt giống nhóc Khanh như đúc kìa! Chắc chắn là em bé của Khanh Khanh chúng ta!
Thuyền phiêu lưu dừng hẳn bên bờ.
Nhân viên lập tức tiến lên cởi dây an toàn trên người Hạ Minh Ngọc và Đàm Kỷ Kỷ: "Ông chủ, anh và cậu chủ có cảm thấy khó chịu không?"
Hạ Minh Ngọc bế nhóc con lên: "Không."
Nhân viên lại nói: "Có cần thay quần áo không?"
Hạ Minh Ngọc bế Đàm Kỷ Kỷ đi xuống thuyền: "Chờ một lát."
Nhân viên lập tức lui ra hai bước.
Hạ Minh Ngọc ôm nhóc con đi đến trước mặt Đàm Khanh đang kinh ngạc đến ngây người, giơ cổ tay lên xem đồng hồ: "Đến giờ rồi."
Đàm Khanh không kịp phản ứng: "Hả? Giờ gì?"
Hạ Minh Ngọc nói: "Giờ phát sóng."
Đàm Khanh: "..."
Hạ Minh Ngọc lại như đã nhẫn nại hồi lâu, đợi ống kính quay tới, liền kéo Đàm Khanh qua: "Nói lời tạm biệt với fans đi."
Đàm Khanh: "..."
Nhìn thời gian xác thực đã vượt qua dự tính nửa giờ.
Đương nhiên mọi người cũng nghe được lời của Hạ Minh Ngọc, đều hét lên hi vọng Đàm Khanh có thể kéo dài thời gian một chút.
Nhưng thật ra Đàm Khanh cũng cảm thấy sẽ ảnh hưởng đến việc mình chơi trò chơi.
Thế là hắn nâng tay lên, cười tủm tỉm quơ quơ trước ống kính: "Hôm nay chỉ phát sóng trực tiếp đến đây thôi. Về sau có cơ hội lại cùng nhau chơi với mọi người nhà, bái bai!"
Đương nhiên nhân viên của tổ chương trình cũng không dám phản đối quyết định kết thúc trực tiếp của Hạ Minh Ngọc, chỉ là nói: "Khanh Khanh đã tạm biệt với các bạn khán giả rồi, Hạ đổng có muốn tạm biệt với mọi người không?"
Hạ Minh Ngọc nhìn về phía ống kính: "Bởi vì lát nữa tôi còn muốn dẫn Đàm Khanh đi chơi trò khác, cho nên trực tiếp hôm nay chỉ có thể dừng ở đây. Vô cùng xin lỗi."
"Cảm ơn mọi người đã ủng hộ Đàm Khanh trong công việc, tôi rất cảm kích. Cũng đồng thời khuyên nhủ một vài người, ăn nói cẩn thận."
Hạ Minh Ngọc hơi dừng mấy giây, "Thật ra tôi đã nói câu này từ trước rồi, nếu như bạn thật sự không sợ phiền phức, vậy tôi cũng không ngại tìm chút phiền phức cho bạn. Rất sẵn lòng cố gắng cùng mấy người."
Câu nói này liền trở thành câu cuối cùng trong lần phát sóng trực tiếp đầu tiên của Đàm Khanh.
Hiển nhiên cũng rất có ý cảnh cáo.
Quần chúng ăn dưa và fans của Đàm Khanh ngồi xem từ đầu đến đuôi đương nhiên đều thấy được mấy người công kích kia.
Nhất là fans hâm mộ của Đàm Khanh, đều không hài lòng với việc kiểm soát của tổ chương trình, chỉ trong một buổi chiều ngắn ngủi đã thêm mấy chục nghìn bình luận dưới fanpage.
Ngay cả tám giờ đêm.
Chương trình đăng lên mấy ảnh gif của Đàm Khanh và Hạ Minh Ngọc đều chỉ tạm thời tắt được lửa giận của cp "Hạ Đàm" và fans only của Đàm Khanh.
Mỗi ảnh gif đều được cắt từ video phát sóng trực tiếp lúc sáng.
Có Hạ Minh Ngọc đưa coca cho Đàm Khanh.
Có Đàm Khanh vụng trộm chạy phía sau Hạ Minh Ngọc.
Còn có Hạ Minh Ngọc cúi đầu, đặt một nụ hôn lên trán Đàm Khanh.
Chỉ là fans hâm mộ vẫn rất tức giận.
xxx: Mỗi lần bị chửi liền đăng ảnh Khanh của tui và ông chủ Hạ, bọn tui dễ bị lừa như vậy sao?
xxx: Hiếm khi nhóc Khanh ló mặt một lần, lần tiếp theo không biết sẽ là lúc nào. Tui rất lo, muốn mắng người lại không muốn để Khanh Khanh mất mặt!
xx: Chắc lần tiếp theo "Hạ Đàm" xuất hiện là không bao giờ, hôm nay tôi đã xác định, Hạ đổng thật sự rất lạnh lùng...
Sau khi "Huyền Vũ" được công chiếu.
Fans hâm mộ của Đàm Khanh gần như mỗi ngày đều tăng lên gấp bội.
Chỉ một hai giờ, đống ảnh vừa đăng đã biến thành chiến trường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]