Cái gì vậy?
Cho tới bây giờ Đàm Khanh chưa từng nghe nói qua loại chuyện này, bỗng nhiên sửng sốt một chút, nói thẳng: “Nhóc con chạy sao?”
Liêu Nhàn có vẻ đã sắp điên, nắm chặt lấy ống tay áo Hạ Minh Ngọc, nhìn Đàm Khanh một chút: “Khanh Khanh, đó là con trai con! Cái gì mà nhóc con chứ, nó mới bảy tháng, có thể tự mình chạy đi đâu được?!”
Hạ Minh Ngọc nghiêng người chặn trước mặt Đàm Khanh, lại vỗ vỗ Liêu Nhàn vai, trên mặt không nhìn ra biểu cảm dư thừa: “Mẹ, đừng vội. Trước hết con sẽ bảo Lâm Vũ tiễn khách, mẹ chờ con một lát.”
Liêu Nhàn đỏ cả vành mắt, tay chân luống cuống đứng tại chỗ mấy giây, mới chết lặng gật đầu: “Cha con, đúng, cha con đã đi xem camera… Minh Ngọc, Kỷ Kỷ còn nhỏ như vậy…”
“Mẹ, mẹ đừng như vậy, lát nữa chúng ta sẽ nói tiếp.”
Hạ Minh Ngọc đưa mắt cho Lâm Vũ đang đứng một góc, Lâm Vũ lập tức vội vàng chạy tới đỡ lấy Liêu Nhàn.
Đợi Lâm Vũ dìu Liêu Nhàn đi xuống.
Hạ Minh Ngọc mới kéo micro qua một lần nữa, sắc mặt nặng nề dùng tay thử âm trên micro: “Các vị, vô cùng xin lỗi. Bởi vì trong nhà có chút tình huống đột nhiên cần xử lý gấp. Bữa tiệc hôm nay đến đây là kết thúc, tôi sẽ sắp xếp trợ lý và tài xế đưa các vị về. Chờ xử lý xong chuyện trong nhà, hôm khác sẽ tự mình xin lỗi mọi người.”
Sắc mặt lúc Liêu Nhàn lên bục thực sự quá mức kinh hoàng, người ở đây đương nhiên đều không phải là đồ đần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-doc-ac-online-nuoi-con/1736286/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.