Giọng nói của Hạ Minh Ngọc rất nặng, hiện ra chút ít khàn khàn.
Đàm Khanh rất ít khi nghe thấy Hạ Minh Ngọc nói chuyện với mình kiểu này.
Giống như trong quá trình chung sống bình thường của hai người, Hạ Minh Ngọc sẽ gọi hắn là Khanh Khanh, nhưng gần như không gọi hắn là cục cưng gì đó.
Nhưng lúc thân mật hôn nhau vừa rồi, Hạ Minh Ngọc lại như cực kì thích gọi hắn là cục cưng.
Có một loại cảm giác chiếm hữu và nâng trong lòng bàn tay yêu chiều.
Hai chân Hạ Minh Ngọc kẹp lấy đùi Đàm Khanh, nắm tay Đàm Khanh thử cào một cái trong lòng bàn tay.
Đại khái là thấy Đàm Khanh có chút do dự với đề nghị của mình, Hạ Minh Ngọc liền cúi đầu hôn một cái lên môi Đàm Khanh, dụ dỗ à nói: “Rất nhanh sẽ dễ chịu, Khanh Khanh là cục cưng nghe lời, đúng không?”
Đương nhiên là đúng rồi.
Khanh Khanh là yêu quái tuyệt nhất trên đời này.
Đàm Khanh bị Hạ Minh Ngọc nịnh nọt cực kì vui vẻ, đôi mắt cong cong, miệng nhỏ bla bla dát vàng lên mặt mình: “Khanh Khanh ngoan ngoãn, siêu dễ nuôi!”
Dễ nuôi bao giờ.
Chỉ là bây giờ thật sự rất ngoan.
Sắc mặt của Hạ Minh Ngọc càng thâm trầm thêm mấy phần, tay trái vốn đang nắm tay Đàm Khanh cũng dần dần đổi thành năm ngón tay đan xen.
Chậm rãi dời lên trên, đặt hai tay Đàm Khanh lên đỉnh đầu.
Sau đó sờ lên Đàm Tiểu Khanh vừa được an ủi giống như ban thưởng.
Chym nhỏ của Đàm Khanh có màu sắc phấn hồng, cảm giác non nớt không diễn tả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-doc-ac-online-nuoi-con/1736281/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.