Ăn cơm đương nhiên là được rồi!
Nhất là chỉ có ăn không cần bỏ tiền mà còn được ăn nhiều thịt như vậy, Đàm Khanh rất là thích.
Hạ Minh Ngọc vẫn luôn không ủng hộ Đàm Khanh ăn đồ nướng, nói là đồ dầu khói sẽ có hại cho sức khỏe, ăn nhiều hàm lượng muối axit nitric sẽ cao, dễ dàng tạo ra gánh nặng cho cơ thể.
Đàm Khanh muốn thể hiện cơ thể của mình căn bản sẽ không bị một chút gánh nặng nào.
Nhưng nếu hắn kiên trì đi, chắc chắn Hạ Minh Ngọc cũng sẽ đi, Hạ Minh Ngọc mà đi thì chắc chắn cũng sẽ phải ăn muối axit nitric trong hoàn cảnh dầu khói.
Nếu như ăn quá nhiều lần, nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến cơ thể loài người yếu ớt của Hạ Minh Ngọc.
Nhất là nhỡ may đang từ có thể sống đến một trăm tuổi, kết quả lại biến thành chỉ có thể sống đến tám mươi tuổi thì phải làm sao bây giờ.
Cho nên vì để Hạ Minh Ngọc khỏe mạnh sống lâu một chút, Đàm Khanh không thể không ăn ít đi rất nhiều đồ nướng.
Haiz.
Vì Hạ Minh Ngọc, hắn thật sự là nỗ lực nhiều lắm.
Đồ nướng ăn ngon thật!
Đàm Khanh vui vẻ ngồi đối diện Kỷ Yến Tu gặm xiên, đã gặm được một đống que tre rồi.
Nhà hàng này là đồ nướng kiểu Trung Quốc hoàn toàn, khác hẳn với đồ nướng kiểu Hàn.
Từng que từng que thịt dê thịt bò mề gà bốc khói nghi ngút trên lò than, sau đó rải lên một ít thì là, lúc bưng lên bàn còn bốc hơi nóng.
Nhà hàng này rất nhỏ, ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-doc-ac-online-nuoi-con/1736277/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.