Edit: Bonnie
Đàm Khanh bị Hạ Minh Ngọc kẹp ở giữa hai cái đùi, vịn vai anh đánh giá một phen.
Nhìn qua chỗ nào cũng đều cứng rắn cả.
Bỗng chốc không biết nên hạ miệng từ chỗ nào.
Ngược lại là bàn tay Hạ Minh Ngọc đặt trên xương cụt của hắn đặt lại dịch xuống phía dưới một chút, giọng nói trầm thấp, không nhanh không chậm: "Cái đuôi của con chúng ta là màu trắng, em thì sao?"
Đàm Khanh bị sờ đến mức cả người mềm nhũn trên người Hạ Minh Ngọc.
Giác quan thứ sáu của động vật khiến Đàm Khanh rất có ý thức rời xa nguy hiểm, vừa dịch đi vừa dát thiếp vàng cho mình: "Vậy đương nhiên tui đẹp hơn nhóc con rất nhiều rồi, cảnh cáo anh nha Hạ Minh Ngọc, đừng sờ soạng nữa a a a —!"
"Thật sao?"
Hạ Minh Ngọc dừng động tác lại.
Anh quay đầu nhìn Đàm Khanh, dụ dỗ nói, "Vậy lộ ra cho anh xem một chút?"
Đàm Khanh nhe răng: "Không lộ!"
Hạ Minh Ngọc cũng không có ý muốn thúc giục, mà chậm rãi chà xát hai lần trên xương cụt của Đàm Khanh, nặng nề nói: "Có ngứa không?"
Đàm Khanh: "..."
Đương nhiên là có ngứa a a a!
Ngứa đến mức muốn lộ đuôi ra liếm lông hu hu hu!
Hạ Minh Ngọc đáng chết!
Đàm Khanh cũng không biết là tức giận hay là khó chịu, khuôn mặt nổi lên một tầng mỏng màu đỏ.
Cùng lúc khi khuôn mặt chậm rãi ửng đỏ, đôi mắt vốn ướt át mềm mại đáng yêu của hắn cũng hiện ra một tầng hơi nước thật mỏng, nhìn qua càng có vẻ bất lực đáng thương.
Đàm Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-doc-ac-online-nuoi-con/1736239/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.