🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ồ ? Vậy là kiểu oan gia từ ghét chuyển thành yêu thắm thiết ?

Chuyện tình gì motip ghê ấy. Nhưng thôi cũng được. Phùng Tiểu Văn thầm nghĩ sau đó đem điện thoại đến gần Tâm Như Phúc hơn.

_ Nào, tiếp tiếp tiếp ! Sau đó thế nào ?!

Cậu gấp gáp đến đứng ngồi không yên nhưng đợi một lúc lâu vẫn không nghe thấy tiếng đáp lại, mà chỉ có một hơi thở đều đặn chuyền lại. Chứng tỏ người đó đã ngủ say.

Đệch.

Phùng Tiểu Văn tức đến nghiến răng, chỉ hận không thể đem thằng đàn em nằm gục trên bàn kia đập một trận cho tỉnh ngủ, sau đó moi hết toàn bộ thông tin ra.

Nhưng mình làm thế nhỡ chồng cậu ta đến tính sổ thì làm thế nào. Dù sao hai người đó đứng cạch nhau, liếc mắt một cái là biết ai trên ai dưới rồi.

Người xưa có câu, không nên chọc tổ kiến lửa. Bị đốt sẽ rất đau a.

Phùng Tiểu Văn nghe lại một lần nữa đoạn ghi âm, hết sức hài lòng. Cậu suy nghĩ một lúc, quyết định đem đoạn ghi âm này gửi cho Trác Tường Vi.

Cậu thật sự muốn là gửi cho Tuý lão sư cơ. Nhưng sợ bị ghim cái tội tự tiện chuốc say vợ người ta.

Nghĩ đi nghĩ lại vẫn là gửi cho Trác Tường Vi đi. Cảm giác có đồng chí cùng ngồi hóng hớt a. Thật là thích ~

Khoảng chừng hai tiếng phút sau, điện thoại của Phùng Tiểu Văn vang lên nhạc chuông, là bài hát <> lần trước cậu hát ở lễ kỉ niệm.

Có một đồng học quay lại tồi gửi cho Phùng Tiểu Văn, cậu thất thế

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-cai-bien-nam-nu-chu-tranh-xa-ta-ra/1733543/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.