Thời gian hai tháng không thể tính là dài. Nhưng càng không thể gọi là ngắn. Nhất là với một người đang thử việc như Phùng Tiểu Văn.
Làm ở đây hai tháng, cậu mới biết thế giới bên ngoài thật thú vị. Ngoại trừ màu sắc u tối của cuốn tiểu thuyết ‘ ánh nắng và em ’ mang lại cho cuộc đời La Mạn Thiên thì nơi đây cũng là một thế giới ngập tràn thú vị.
Ví như hôm đầu tiên cậu đến để học việc. Một cặp đôi nam nữ dắt tay nhau vào trong quán, chàng trai vốn định hẹn bạn gái gặp mặt để chia tay nhưng ai ngờ cô gái lại tưởng rằng anh ta muốn cầu hôn mình.
Giờ chắc hai gia đình đã gặp mặt luôn rồi. Tội chàng trai ấy.
Lại nói đến tỏ tình, mới cách đây hai ba tuần gì đó, có một cậu nhóc tầm 12,13 chạy xộc vào quán, trước bao nhiêu ánh mắt tỏ tình với bà chủ.
Cái gì mà ‘ Đợi khi trưởng thành tôi nhất định sẽ cưới em ! ’. Phùng Tiểu Văn nghe xong mém tí là ném luôn cốc cà phê đang pha dở cho khách rồi. Mà mọi người trong quán lại có vẻ khá bình thản. Chắc quen rồi. Hahaha.
Rồi thì mới cách đây hai hôm chứ mấy, một cậu nhóc trung học, đầu nhuộm xanh xanh đỏ đỏ, bấm khuyên tai, tay thì xăm một đống thứ quỷ dị, mặt hằm hằm bước vào quán.
Cậu còn tưởng cậu nhóc đó tính đến đây gây rối cơ, như kiểu mấy cái bọn yang hồ ấy, ai ngờ em nó không nói một câu nào đã nhảy bổ vào mấy bé mèo đang nằm phơi nắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-cai-bien-nam-nu-chu-tranh-xa-ta-ra/1733518/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.