"Hứa Thần, 26 tuổi, đứa con thứ hai của Hứa gia. Trước kia từng là đại tá, trợ lý cho hoàng đế"
"Dừng lại."
Hoàng hậu bỗng cắt ngang lời người vệ binh, sắc mặt bà ta ta trở nên lạnh lẽo rợn người hơn nhìn chằm chằm tôi.
"Ngươi nói lại, tên này là con của ai ?"
Sống lưng tôi trở nên lạnh lẽo, trên chán không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
"Là đứa con thứ hai của Hứa Gia, mẹ là Diễm Ly Trần, bố là Hứa Thanh Vãn."
"Diễm Ly Trần." 2
Hoàng hậu nghiến răng nói ra tên mẹ tôi, dường như bà ta rất có ác cảm với mẹ.
Hoàng hậu từ trên cao liếc nhìn xuống chỗ tôi, tựa như đang nhìn một con kiến nhỏ bé giãy dụa trong vô vọng.
"Thì ra ngươi chính là đứa con của con ả đàn bà kia. Ha ha có nực cười không chứ lúc trước là con ả kia ngăn không cho ta đến với hoàng hậu. Hiện tại ta lại ngăn không cho con trai ta đến với con trai ả có hài kịch không chứ, ha ha ha!!"
Nói xong bà ta siết chặt cằm tôi, đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy hận ý, khuôn mặt xinh đẹp lúc này chẳng còn nét thanh cao, lãnh đạm như vừa rồi.
"Nếu không phải vì mẹ ngươi, cố hoàng hậu và ta đã có thể đến được với nhau. Tất cả là tại con ả đó và cái con cá chết tiệt kia thứ người cá bẩn thỉu dám mơ tưởng tới người thương của ta. Nhưng giờ cô ta đã chết cùng với người mà ta yêu bọn họ dám bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571695/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.