“Anh, anh, anh làm cái gì vậy hả???”
Tôi giống như con mèo bị động vào đuôi nhảy dựng lên. Cái tên này chỉ cần lơ đễnh một cái là hắn đã sàm sỡ tôi rồi. Dù tôi có mất tập trung nhưng hắn có cần thiết phải làm vậy không.
“Khi nãy không tập trung là lỗi của tôi. Anh cần thiết phải làm vậy không? chỉ cần gọi tên tôi là được mà.”
Quý Diên mặt tỉnh bơ, nhìn tôi như thể việc hắn vừa làm là một điều bình thường.
“ Nhưng khi nãy tôi gọi em không có phản ứng với tôi.”
Sao trên đời này lại có thể có người vô liêm sỉ như vậy chứ?
Bị một Anpha khác thơm như vậy chả khác nào đang sỉ nhục tôi cả.
Cái tên khốn mặt dày này, nếu như hắn không là đại hoàng tử tôi đã sớm cho hắn một trận nhừ tử rồi.
“ Được rồi, thôi đừng giận nữa mà. Em có thể thơm lại một cái đáp trả lại tôi.”
“Anh-“
Tôi còn chưa kịp mở lời đã bị một bàn tay kéo đi.
Quý Diên bỗng nhào tới ôm tôi rồi kéo tôi đi rời khỏi chỗ đó. Đến một con hẻm nhỏ Quý Diên mới dừng lại
“Ưm, ưm.”
“Shh, trật tự nào. Nếu không hai ta sẽ bị phát hiện mất.”
Phát hiện? Phát hiện cái gì chứ?
Tôi lúc này mới chú ý xung quanh, phía đằng xa đang có một nhóm người áo đen đi tìm kiếm gì đó. Họ có vẻ rất căng thẳng.
“Nhanh lên, hắn chỉ vừa mới ở đây thôi.”
Một tên trong đám đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571653/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.