Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào làm tôi tỉnh giấc.
Tôi lờ mờ nhìn khung cảnh xa lạ xung quanh.
Đây là đâu đây?
Gian phòng này được trang trí rất đơn giản, phong cách vintage đơn điệu. Người thiết kế căn phòng quả thực có mắt thẩm mỹ không tồi.
Tôi đang định xuống giường thì cảm thấy cả cơ thể như mềm nhũn ra tí thì ngã.
Cơ thể tôi bị làm sao vậy chứ?
“Ha … nóng quá.”
Cứ như là đang phát tình vậy.
Phát tình? Phải rồi tôi đang đến kỳ mà.
Hơn nữa lại còn phát tình trước mặt đại hoàng tử. Sao lại thế này chứ?
Còn đại hoàng tử ngài ấy đâu rồi.
Đúng lúc này cửa phòng mở ra, Yến Phong vẻ mặt trông có vẻ không vui lắm nhìn tôi.
“Sao anh lại—“
“Cậu tỉnh rồi. Nếu tình rồi thì mau uống thuốc đi. Xong tôi nói chuyện với cậu.”
Thuốc?
Tôi liếc nhìn sang bên cạnh. Trên bàn có đặt một lọ thuốc cho kỳ phát tình và một ly sữa.
Uống xong, tôi đưa mắt đánh giá người trước mặt.
Vốn biết Yến Phong buổi sáng tính tình không được tốt. Nhưng hôm nay hắn trông có vẻ cực kỳ cực kỳ tệ.
Yến Phong ở đây vậy đại hoàng tử có phải là bị hắn bắt rồi không.
“Yến… Thiếu tướng Yến hôm qua ngài có thấy một người mặc áo choàng đen ở cạnh tôi không?”
Yến Phong sắc mặt trầm xuống, giọng nói không nhẹ không nặng nói.
“Ồ, ý cậu là tình nhân bé nhỏ của cậu à?”
“Cái gì?!! Khụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571648/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.