Anh Thần, tối nay em ngủ với anh được không? Lâu rồi chúng ta chưa ngủ với nhau.”
Tôi nhìn về phía cánh cửa, từ nhỏ đến lớn tôi và Hứa Quân Dục luôn ngủ chung một phòng với nhau. Trước khi đám cưới chúng tôi cũng như vậy, tôi thậm chí còn cảm thấy buồn vì không được ngủ cùng cậu ta nữa.
Hiện giờ tôi và Mục Ý đã kết hôn nên chuyện ngủ cùng hắn là không thể.
“Phòng khách có vấn đề gì, sao cậu không ngủ ở đó.”
Hứa Quân Dục, ấm ức nhìn tôi. Cái tay cầm gối của cậu ta siết chặt lại.
Nếu như là tôi lúc trước thì chắc có thể đã đau lòng vì hắn rồi. Tôi mím chặt môi lại, cố gắng ngăn cản cái cảm xúc mềm lòng đang trỗi dậy trong mình.
Đừng quên Hứa Thần, đây chính là kẻ đã hại chết cả người nhà mày. Nhưng đồng thời đó cũng là đứa em trai đáng yêu mà tôi từng hết mực trân trọng.
Hứa Quân Dục cảm nhận được sự xao động của tôi. Cậu ta được nước lấn tới, ôm lấy tôi.
“Anh Thần, không được sao? Chỉ nốt đêm nay thôi.”
Xen lẫn những cảm xúc bồi hồi đó là nỗi hận thù kiếp trước của tôi với cậu ta.
Những lời nói mà Hứa Quân Dục thốt ra văng vẳng trong đầu.
“Hứa Thần là một tên ngốc…”
“Tôi từ lâu đã ghét bộ mặt của lão già đó…”
Tức khắc máu trong cơ thể như sôi sục hết cả lên, tôi nghiến chặt răng đẩy mạnh hắn.
Mềm lòng cái khỉ gì chứ? Hứa Thần, đây chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571636/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.