Trên mạng đang không ngừng đưa tin về việc khu vực phía Bắc đang nổi loạn. Hàng loạt những cuộc chiến tranh với trùng tộc là do anh trai tôi gây ra. Thậm chí có nơi còn đưa tin anh ý đang định tạo phản.
“Chuyện này…”
Tôi không thể tin được, người anh trai vốn ít nói trầm tính của tôi sao có thể làm ra chuyện như này được.
Mẹ tôi không biết từ đâu ra sờ lấy vai tôI, tôi hoảng hồn giật mình làm rơi điện thoại. Bố tôi thấy vậy thì nhặt lên.
Thôi xong rồi họ sẽ thấy được hết.
“Bố mẹ à, chuyện này để con gọi hỏi anh hai đã…”
“Vậy là đã bắt đầu rồi sao…”
Thấy gương mặt hờ hững như thể đã biết trước của bố mẹ khiến tôi kinh ngạc hơn là đống tin tức vừa xem.
“Nghĩa là sao? Bố mẹ đang nói gì vậy…”
Sắc mặt bố mẹ tôi trở nên nghiêm nghị họ nhìn thẳng về phía tôi.
“Tiểu Thần ta biết chuyện này có thể hơi khó chấp nhận đối với con nhưng ta chưa thể nói với con được… tạm thời con mau rời khỏi đây đi. Bố và mẹ sẽ đến chỗ anh trai con.”
“Cái gì?! Con cũng sẽ đi. Bố, mẹ con không thể để hai người mạo hiểm tới đó được.”
Sao tôi dám trơ mắt nhìn bố mẹ mình lao vào nguy hiểm được chứ lại còn là phía Bắc, nơi đang xảy ra chiến tranh gây gắt nhất đế quốc.
“Hứa Thần!! Nghe lời bố mẹ đi, quản gia Mặc mau đưa thằng bé tới chỗ đó đi.”
“Vâng thưa bà chủ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-bi-cuong-che-yeu/3571617/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.