Báo ứng của Địch Tuấn Thanh giống như theo nhau lần lượt mà tới.
Ở nhà mấy ngày nay, hắn trơ mắt nhìn cha cùng mẹ mình đều bị cảnh sát mang đi không chỉ một lần. Tuy rằng chỉ là hỏi chuyện, hơn nữa cùng ngày liền đưa trở về. Nhưng mà đối với Địch Tuấn Thanh cùng Địch gia mà nói, chuyện này vẫn tương đương là chuyện lớn nghiêm trọng như cũ.
Bởi vì, loại gia tộc như Địch gia này, cho dù thật sự liên quan tới chuyện này cũng tuyệt đối không thể nhẹ nhàng đem chính chủ đều mang đi như vậy. Trừ khi là thật sự đã xảy ra chuyện lớn nghiêm trọng.
Muốn thay trời.
Nhóm nhị thế tổ trong vòng này, mỗi một người đều có khứu giác tương đối nhạy bén. Bọn họ tự nhiên có thể cảm nhận được Địch gia đang rơi vào thế nguy nan. Chỉ là bọn họ hiện tại còn chưa thể xác định được rốt cuộc loại gian nan này là tạm thời, hay là liên tục trong thời gian dài.
Mà liên lụy theo đó mà trở nên xấu hổ, chính là vị trí của Địch Tuấn Thanh trong nhóm người.
Địch gia lớn mạnh bao lâu, thì hắn ở cái nhóm người này liền diễu võ dương oai được bấy lâu.
Nếu đổi thành nhóm con nhà giàu chỉ chăm lo tới việc học, mặc dù trong lòng có suy nghĩ nhưng mà ít nhất mặt ngoài sẽ không biểu hiện đến quá mức rõ ràng. Nhưng loại như bọn người kia thì lại khác.
Nhóm người có thể tụ tập cùng nhau đi bắt nạt người khác, nghĩ cũng biết là chỉ toàn những tên thích ăn chơi hoang toàng.
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ac-doc-thi-phai-muon-lam-gi/281539/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.