🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cho nên, Địch Tuấn Thanh thế nhưng lại thích Lục Bạch?

Sao có thể? Giống như gặp sét đánh giữa trời quang, Lục Lộc gắt gao mà nhìn thẳng vào Địch Tuấn Thanh, muốn xác định suy nghĩ của hắn.

Nhưng mà y lại từ trong mắt của Địch Tuấn Thanh thấy được si mê.

Không phải sự si mê đối với y, mà là đối với Lục Bạch.

Càng suy sụp càng tương tự, Lục Lộc chính là thay thế phẩm cho Lục Bạch thời điểm xin thả trong lòng Địch Tuấn Thanh.

Cho dù gương mặt này còn non nớt, nhưng Địch Tuấn Thanh chính là không có cách nào tự khống chế được mà não bộ ra vẻ tuyệt mỹ sau khi được thời gian tôi luyện cho thành thục của Lục Bạch.

"Kỳ thật tôi là cố ý gọi người đánh gãy chân của cậu. Dù sao cậu chạy nhanh như vậy, tìm cậu mười lần có chín lần cậu đều có thể trốn thoát. Thỏ khôn có ba hang, cậu như thế nào so với con thỏ còn khó chơi hơn?"

"Con thỏ đều có thể sinh, cậu ăn của tôi nhiều thứ tốt như vậy, có thể sinh ra được thỏ con hay không?"

"Đúng vậy, khóc đi, tôi thích xem cậu khóc nhất. Lục Lộc, cậu chỉ có thời điểm khóc lên, mới giống cậu ấy nhất......."

Hai thân thể không có chút khoảng cách nào, cùng nhau làm chuyện thân mật nhất, nhưng trái tim lẫn độ ấm lại giáng đến hầm băng.

Lục Lộc lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là tuyệt vọng đến ngập đầu, có trong nháy mắt như vậy, y cảm thấy việc mình trọng sinh trở về, mẹ nó chính là một sai lầm.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ac-doc-thi-phai-muon-lam-gi/281526/chuong-292.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nam Phụ Ác Độc Thì Phải Muốn Làm Gì
Chương 292
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.