Một góc hành lang loạn thành một đống.
Một cái quăng ngã này của Lục Bạch, thương thế so với dự đoán còn nghiêm trọng hơn. Vốn dĩ miệng vết thương còn chưa có dấu hiệu khép lại, hiện tại tình huống trở nên càng hỏng. Chờ thời điểm cảnh sát tới, bác sĩ đã suy xét có nên tiến hành lần phẫu thuật thứ hai cho Lục Bạch hay không.
Mẹ của Lục Bạch thấy tình huống không ổn, theo bản năng muốn chạy trốn. Nhưng Lục Lộc còn chưa có lấy được quyển nhật ký, nói cái gì cũng không muốn rời đi.
Huống chi, Lục Bạch đã báo án, hộ sĩ trực tiếp kêu bảo an, hiện tại bọn họ là muốn chạy cũng chạy không được.
"Nhịn một chút." Trong giọng nói của hộ sĩ giúp đỡ Lục Bạch xử lý miệng vết thương tràn đầy đều là không đành lòng.
Một người xa lạ đều có thể sinh ra lòng trắc ẩn, nhưng cố tình một người mẹ lại thờ ơ lạnh nhạt, phảng phất như Lục Bạch cùng bà ta chỉ là người lạ bèo nước gặp nhau.
Hệ thống: "Bà ta thật sự là có độc. Hổ dữ không ăn thịt con, bà ta có phải còn ác độc hơn cả con hổ hay không?"
Lục Bạch: "Càng là như vậy thì càng tốt. Chúng ta có thể xin làm xét nghiệm ADN."
Hệ thống: "Đậu má! Thật sự không phải mẹ ruột à?"
Lục Bạch: "Chín phần mười là không phải!"
Lục Bạch nguyên thân ở hai thế giới đều ra đi quá sớm, cho nên cốt truyện mà Lục Bạch có thể nhận được thật sự rất hữu hạn.
Nhưng dù vậy, cậu cũng có thể từ một ít việc nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ac-doc-thi-phai-muon-lam-gi/281522/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.