Chương trước
Chương sau
Hội trưởng hiện tại của Hiệp hội Omega trước tiên liền vọt tới quân bộ để phản ứng chuyện này.
Sở Nhiên làm người phụ trách cũng như tổng lãnh đạo thực nghiệm lần này ra mặt cùng hội trưởng Hiệp hội Omega nói chuyện.
Anh an tĩnh nghe hội trưởng Hiệp hội khó được lúc lột bỏ ưu nhã ngoài mặt, dùng ngữ khí bạo nộ cùng vội vàng đối với anh hét lên "Tôi tuyệt đối không cho phép Lục Bạch tham dự thực nghiệm lần này."
"Vì sao?" Sở Nhiên hỏi lại.
"Vì thanh danh của cậu ta!" Hội trưởng Hiệp hội Omega nói "Thực nghiệm này là vì chuẩn bị cho quyền bình đẳng của Omega sau này, cho nên tôi không thể chịu đựng được việc trong này xuất hiện bất cứ vấn đề gì. Lục Bạch người này, những cái khác đều không nói, chỉ liên quan tới thanh danh của cậu ta, cũng đã đủ để đào thải rồi!"
Lời nói của hội trưởng Hiệp hội Omega kịch liệt, nhưng Sở Nhiên lại bình tĩnh đáp lại "Dựa theo điều tra, em ấy không có tiền án, thể xác và tinh thần khỏe mạnh. Trừ bỏ thân thế bên ngoài tương đối nhấp nhô, không có bất cứ vấn đề gì."
"Không có khả năng! Lúc trước chuyện Lục gia gặp tai nạn máy bay, sau khi Lục Nguyên trở về, cũng đã nói với báo chí. Hiện tại đừng nói là Hiệp hội Omega, chính là cả nước đều biết cậu ta là cái dạng gì."
Lục Bạch vừa lúc tới văn phòng tìm Sở Nhiên có việc, nghe thấy trực tiếp liền cười "Cái gì kêu tai nạn máy bay là do tôi tạo thành? Các người có chứng cứ sao?"
Tốt, chính chủ tới.
Hội trưởng Hiệp hội Omega như là họng súng rốt cuộc tìm được chim đầu đàn, trực tiếp nhắm ngay Lục Bạch "Nếu không, cậu chỉ là một Omega như thế nào lông tóc không tổn hao gì?"
Lục Bạch bật cười "Vậy ngài có thể đi điều tra hộp đen nha! Ngài cũng nói, tôi là một Omega, lúc ấy tình huống nguy cấp, sau khi đã chịu đánh sâu vào, mất đi ký ức được cứu vớt. Bình thường Omega chịu kích thích lớn như vậy mất trí nhớ cũng là chuyện bình thường! Tôi nếu nhớ rõ mới thật sự kỳ quái không phải sao?"
Miệng lưỡi sắc bén, dăm ba câu của Lục Bạch, trực tiếp đem hội trưởng Hiệp hội Omega chặn đến á khẩu không trả lời được. Mấu chốt làm hắn khó chịu nhất vẫn là thái độ của Lục Bạch.
Bộ dạng căn bản không đem hắn để vào trong mắt kia, làm hắn cảm thấy chính mình bị trêu đùa. Vì thế, hắn chỉ có thể lôi hết những chuyện mình biết rõ được nói ra.
"Lục Nguyên là anh trai cậu, hắn sẽ tự nhiên bôi nhọ cậu sao?"
"Nói không chừng a!" Lục Bạch vẫn là bộ dạng đáp không nhanh không chậm như cũ "Tôi lúc ấy bị buộc gả cho Long Kiêu, đó là vị hôn phu của Lục Nguyên! Hơn nữa, Lục Nguyên gặp tai nạn máy bay sau đó mất trí nhớ, vẫn là qua hai năm mới hồi phục ký ức, ngài như thế nào biết lời anh ta nói chính là sự thật?"
"Những người này thật sự đều không có đầu óc à? Tại sao Lục Nguyên nói chính mình thấy, người khác liền đều cho rằng là vấn đề của ngươi?" Hệ thống ở trong đầu Lục Bạch nhịn không được lẩm bẩm một câu.
Lục Bạch không nói chuyện, trong lòng cũng chán ghét tên hội trưởng của Hiệp hội Omega này.
Đúng là trong thế giới này, tuyệt đại đa số nhân viên công tác trong Hiệp hội Omega đều là một lòng vì quyền bình đẳng của Omega mà nỗ lực. Nhưng vị hội trưởng này tuyệt đối không phải.
Hắn ngoài miệng ồn ào muốn quyền bình đẳng, nhưng trên thực tế bất quá lại là ỷ vào ba chữ quyền bình đẳng, là điếm còn đòi lập đền thờ trinh tiết. Mỗi ngày ỷ vào đặc quyền ăn chơi đàng điếm, sau lưng còn bao dưỡng hai tiểu chó săn Alpha, đối ngoại lại nói, cái này gọi là thẳng thắn, phục tùng thiên tính.
Nhưng trên thực tế, đối với Omega của thế giới này mà nói, hai chữ "dục vọng" chính là thứ đáng sợ.
Kỳ dịch cảm mang tới cho bọn họ, không chỉ là kéo dài hậu đại, càng có rất nhiều người thân bất do kỷ mà suy sụp, cùng không thể không vô điều kiện khuất tùng khuất nhục đối với Alpha.
Omega không bị đánh dấu sẽ vì hàng năm tiêm thuốc ức chế vào người mà hỏng mất, những Omega trong kỳ dịch cảm không được Alpha trấn an cảm xúc sẽ mất khống chế dẫn tới mất đi chính mình, đối với bất cứ ai cũng mở ra thân thể, vẫy đuôi lấy lòng.
Bọn họ ồn ào muốn quyền bình đẳng, từ trước đến nay đều không phải bởi vì sợ hãi chịu khổ. Mà là sợ chính mình bị hoàn toàn vật hóa, trở thành công cụ sinh dục, cuối cùng mất đi tư cách làm người!
Nhưng hội trưởng Hiệp hội Omega này hiển nhiên không hiểu, hoặc là nói, hắn đã từng hiểu rõ, nhưng sau lại vì truy đuổi danh lợi mà quên mất ước nguyện ban đầu.
Sở Nhiên không muốn hắn chửi bới Lục Bạch như vậy, dứt khoát đem lý lịch của Lục Bạch ném tới trước mặt hội trưởng Hiệp hội "Chính ngài tự mình xem đi! Nếu thực nghiệm lần này cần thiết xuất hiện một Omega, Lục Bạch chính là lựa chọn tốt nhất."
Ở trong mắt Sở Nhiên, bất cứ kẻ nào xem xong lý lịch của Lục Bạch, đều phải thốt một câu "Trâu bò".

Suốt sáu năm kỳ dịch cảm đều không biết khái niệm về thuốc ức chế là gì. Càng đừng nói Lục Bạch sau khi bị mạnh mẽ tẩy rớt đánh dấu, bị đưa đi Lục Viện sống mấy năm. Như vậy Lục Bạch thế nhưng còn chưa có phát điên, còn có thể bảo trì lý trí cùng bình tĩnh, có thể khiến cho bản thân vừa thong dong lại cường đại, đã không chỉ là có thể lên tiếng thay cho Omega nữa. Cho dù là các Alpha luôn luôn cao ngạo tự đại cũng không thể không thừa nhận Lục Bạch đích xác khiến người kính nể.
Còn về phần những người chửi bới đó, liền càng buồn cười đến lợi hại. Bởi vì đó đều là tin đồn vô căn cứ, không hề được chứng thực. Thậm chí anh còn điều tra được chứng cứ Lục Nguyên mua hot search nhằm hãm hại Lục Bạch.
Nhưng hội trưởng Hiệp hội xem xong, sắc mặt lại càng thêm khó coi.
"Tẩy rớt đánh dấu? Ly hôn bị đuổi đi? Tu dưỡng ở bệnh viện tâm thần Thứ Sáu? Đây đều là trải qua cái gì chứ?" Hội trưởng Hiệp hội ban đầu còn đứng ở bên người Lục Bạch, nhưng sau khi xem xong cái này, cơ hồ phản ứng đầu tiên chính là tránh xa Lục Bạch.
Hắn cảm thấy Lục Bạch bẩn.
Hắn cũng là Omega, tự nhiên hiểu rõ kỳ dịch cảm của Omega là có ý tứ gì. Sáu năm không cần thuốc ức chế sống sờ sờ chịu đựng qua là không có khả năng. Huống chi nói miệng không bằng chứng, những cái này đều là Lục Bạch tự mình viết ra.
Vì thế hắn dứt khoát đem lửa đạn hoàn toàn nhắm vào Lục Bạch "Cậu có phải cảm thấy Alpha không hiểu, nhìn không ra cậu lừa gạt hay không? Không có kinh nghiệm?" Hội trưởng Hiệp hội Omega cười lạnh một tiếng "Nếu cậu thật sự không có, vậy thời điểm kết hôn đánh dấu kiểu gì?"
"Chẳng lẽ còn có Alpha đơn thuần đánh dấu tuyến thể lại không chạm vào thân thể của cậu sao? Như vậy không chỉ có Omega chịu không nổi, ngay cả bản thân Alpha cũng sẽ chịu ảnh hưởng đấy! Hay là nói, thầy của cậu không có dạy cho cậu khóa sinh lý?"
"Còn cả việc từng ở trong bệnh viện tâm thần, tinh thần của cậu có vấn đề, nói không chừng chính bản thân cậu không nhớ rõ đi! Bên trong Alpha nhiều như vậy, kỳ dịch cảm không cần thuốc ức chế cũng không có trở ngại."
"Những vết sẹo đó có thể đại biểu cái gì? Lặp lại đánh dấu tạm thời không phải cũng có sao?" Ngữ khí hắn tràn ngập khinh miệt, thậm chí từ di động mở ra một trương ảnh chụp đưa tới trước mặt hai anh em Sở Nhiên "Có phải rất giống hay không? Chúng tôi hai ngày trước cứu được một Omega. Vết thương phía sau cổ của cô ta chính là bị lặp lại đánh dấu tạm thời tạo thành."
"Tôi không biết cậu là như thế nào lừa được quân bộ, nhưng cậu tuyệt đối không lừa gạt được tôi!"
Ngữ khí của hắn cực kỳ không khách khí, ở trong nháy mắt khi hắn mở miệng, Sở Nhiên cũng đã động lửa giận, nhưng Lục Bạch lại hướng anh lắc đầu, ý bảo anh tạm thời đừng nóng nảy.
Lục Bạch bình tĩnh dò hỏi "Cho nên Hiệp hội Omega các người ban đầu nguyện ý dùng ai?"
"Tiều Vận Thanh." Hội trưởng Hiệp hội Omega báo ra một cái tên, ngữ khí hắn cao cao tại thượng, phảng phất cái tên này đối với Lục Bạch mà nói chính là cách biệt một trời một vực.
Nhưng Lục Bạch nhìn vào ảnh chụp mà hội trưởng Hiệp hội Omega đưa ra, lại lập tức nhận ra người tên Tiều Vận Thanh này đúng là Omega đời trước tham gia thực nghiệm rồi hỏng mất kia.
Trong ảnh chụp, Tiều Vận Thanh ăn mặc quân trang, khuôn mặt cương nghị anh tuấn, eo thẳng thắn giống như một gốc bạch dương tràn đầy tinh thần phấn chấn bồng bột.
Cùng với nói là bộ dạng Omega, chi bằng nói là bộ dạng của một Alpha chó con theo cảm nhận của Omega.
Tên hội trưởng này ngoài miệng ồn ào đòi quyền bình đẳng, nhưng cuối cùng người được chọn, lại là Omega có diện mạo của Alpha.
Nhưng lời hội trưởng Hiệp hội Omega nói kế tiếp liền càng thêm xác minh suy đoán của Sở Nhiên và Sở Phổn.
"Tiều Vận Thanh xuất thân tốt đẹp, lại từng sống trong quân đội, là cao tài sinh* của trường quân đội. Tác phong đoan chính, cũng từng đơn phương độc mã khiêu chiến Alpha. Không đi liền hôn nhân, cho nên vào quân đội, phát triển tốt đẹp."
(*) Cao tài sinh: Là chỉ người thông qua sự nỗ lực ở những phương diện nào đó đạt được thành tích vượt trội. Đặc biệt là trong vấn đề học tập. "Cao tài sinh" không nhất định phải thông minh, không nhất định phải có thiên phú, nhưng chắc chắn phải trải qua sự cố gắng nỗ lực để đạt được thành tích. Có ý nghĩa đã trở thành "nhân tài".
"Cậu ấy ở phương diện Omega rất có nhân khí, trên mạng cũng có không ít fans. Để cậu ấy tới làm đại ngôn, xác thật là tốt nhất!"
Nhưng mà lần này lại là Sở Nhiên nhất châm kiến huyết "Vậy Lục Bạch không phải càng tốt hơn sao?"
"Tiều Vận Thanh là bởi vì có gia tộc làm bối cảnh, mới có thể sống bừa bãi như vậy. Nhưng nói trắng ra là, Omega có bối cảnh quân bộ yêu cầu quyền bình đẳng sao? Trước nay đều không cần!"
"Đừng quên, năm đó thành lập nguyên lão quân bộ, có một nửa là Omega. Sau khi tòng quân, mỗi một chiến sĩ đều sẽ chặt chẽ nhớ kỹ một câu, chính là chỉ cần còn có một hơi thở, cũng sẽ không làm Omega trong nhà chịu nửa điểm thương tổn. Nếu không, vì cái gì hiện tại nhiều Omega như vậy liều mạng cũng muốn gả cho quân nhân quân đội?"
"Bởi vì chỉ cần có một tầng che chở này, bản thân bọn họ liền đại biểu cho việc không tầm thường."

"Nhưng chỉ có loại hình tượng làm người hâm mộ này mới có thể được đại chúng tán thành! Lục Bạch tính là cái gì? Những chuyện mà cậu ta từng trải qua chỉ cần nói ra, Omega đều sẽ không chấp nhận cậu ta!"
"Tôi hoài nghi ngài không phải chân chính chờ mong quyền bình đẳng của Omega. Trong tay Lục Bạch là một ván sống còn. Em ấy muốn sống, muốn về sau sống ra hình ra dạng, đây là cơ hội duy nhất của em ấy."
"Một người, có thể từ vũng bùn bò ra ngoài, còn có thể đứng ở đỉnh cao. Đối lập như vậy mới có thể chân chính cấp cho những Omega bị áp bách đó thêm hy vọng! Nếu Lục Bạch đều có thể làm được. Đó có phải bọn họ cũng có thể làm được hay không?"
"Có phải hay không bọn họ cũng có thể triển vọng một chút tương lai, do đó bắt đầu khiêu chiến?"
"Hơn nữa, rốt cuộc là ai nói cho ngài Lục Bạch không ưu tú?"
Một phần dược tề được đặt trước mặt hội trưởng Hiệp hội.
"Đây là thuốc Lục Bạch ở vòng tham dự phỏng vấn tùy tay điều phối. Tôi đã đưa cho dược tề sư ở chiến địa quân bộ kiểm tra, bọn họ đều tỏ vẻ, Lục Bạch làm dược tề sư, đã sớm ưu tú vượt xa tuổi tác."
"Nhưng trên thực tế, em ấy ở khai giảng năm hai đã bị cưỡng bách tạm nghỉ học. Nhiều năm như vậy, hoàn toàn là dựa vào tự học."
"Chân chính yêu cầu quyền bình đẳng của Omega, rốt cuộc là người nhận được sự che chở của quân bộ? Hay là những Omega bản thân cũng đã đi đến tuyệt lộ?"
"Các người ồn ào đòi quyền bình đẳng, nhưng các người rốt cuộc ở trên con đường đòi quyền bình đẳng này, trừ bỏ ở trên mạng ồn ào vài câu, ý đồ dẫn đường dư luận, thì các người còn làm được cái gì?"
"Tôi hoài nghi, các người và cậu ta có quan hệ không chính đáng! Loại phương thức tuyển chọn này tôi không đồng ý!"
Sở Nhiên không giận mà còn cười "Quan hệ không chính đáng? Lục Bạch thông qua là kết quả mà toàn bộ cao tầng của quân bộ quyết định, ngài xem quân bộ trở thành cái gì?"
Dứt lời, tầm mắt của Sở Nhiên cũng đã dừng ở trên người hội trưởng Hiệp hội Omega.
Cái loại ánh mắt phảng phất như đang nhìn người chết này làm hắn cảm thấy chính mình đã nói sai.
Nếu trên thế giới này còn có một chỗ đối với Omega hoàn toàn tôn trọng, đó chính là quân bộ. Năm đó có quá nhiều Omega hy sinh trong chiến tranh. Thậm chí sau khi quân bộ thành lập lại, những Omega ở cao tầng vẫn như cũ bận rộn trên dưới, cúc cung tận tụy.
Bọn họ là chiến hữu ở trên chiến trường gặp qua máu có thể đem phía sau lưng giao phó cho nhau, đặc biệt là những người làm trong nhóm dược tề sư Omega ở chiến địa, bọn họ rõ ràng nhu nhược muốn chết, lại so với bất luận kẻ nào đều kiên cường hơn.
Có gan vượt qua mưa bom bão đạn xông lên chiến trường cùng Tử Thần đoạt người. Kỳ dịch cảm cũng là dựa vào thuốc ức chế để vượt qua.
Alpha sau khi xuất ngũ, sẽ được xưng là anh hùng. Nhưng Omega sau khi xuất ngũ, lại rất khó tìm được gia đình thích hợp.
Bởi vì đối phương sẽ cảm thấy, Omega ở một nơi toàn Alpha lăn lộn lâu như vậy, thật sự là quá bẩn. Những chiến hữu đó của hắn đối với hắn tốt như vậy, vì cái gì không cưới hắn?
Còn không phải bởi vì nhiều năm dùng thuốc ức chế nên năng lực sinh sản thấp kém đi sao?
Không, có lẽ không chỉ như vậy, càng là bởi vì bọn họ mặt ngoài là dược tề sư, kỳ thật thân phận bên trong là quân kỹ đi!
Hội trưởng Hiệp hội lùi lại một bước, hắn hung tợn mà nhìn chằm chằm Lục Bạch cùng Sở Nhiên, cuối cùng ném xuống một câu "Hiệp hội Omega sẽ không theo tỏ thái độ!". Sau đó chật vật rời đi.
Sở Nhiên mặt vô biểu tình, phảng phất người cũng không phải anh chèn ép chạy.
Lục Bạch lại thở dài "Ai, phỏng chừng trên mạng không biết muốn mắng em như thế nào nữa."
Sở Nhiên sờ sờ đầu của cậu "Đừng sợ, bọn họ không mở miệng được."
Nói giỡn, từ khi nào quốc gia muốn làm chuyện gì, lại đến phiên mấy đám chó mèo của nhất bang mưu toan dựa tiền xoay chuyển càn khôn ra âm dương quái khí chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.