Muốn nghiệm chứng hiệu quả thuốc của Lục Bạch rất dễ dàng. Đơn giản dược vật mà cậu nhắc tới bên trong đều là đồ dùng tình thú của cửa hàng.
Lục Bạch muốn thiết bị, ông chủ đương nhiên liền cấp cho cậu đầy đủ.
Bộ dạng lúc Lục Bạch phối dược vô cùng chuyên chú, nửa rũ mắt, lông mi màu lông quạ khi nhìn xuống dưới rủ thành cái bóng, càng thêm hiện ra ngũ quan tinh xảo tuấn mỹ. Mặc dù quần áo trên người chật vật cùng rách nát, cũng không che giấu được bộ dạng vô cùng lóa mắt của cậu ở trong đám người.
Một Beta tiến tới bên tai ông chủ thì thầm nói "Mấy người này là từ Lục Viện chạy ra ngoài, chỉ sợ là đại phiền toái."
Ông chủ lôi kéo môi cười cười "Hơn nữa vẫn là phiền toái không nhỏ. Cái thôn vừa hoang vắng vừa lạnh lẽo này, làm gì có Alpha nào sẽ đem Omega bỏ lại đây? Cậu nhìn vết thương sau gáy của cậu ta chưa? Là dấu vết khi xóa đánh dấu lưu lại. Chỉ sợ là đứa con bị vứt bỏ của một đại gia tộc nào đó."
"Vậy, vậy chúng ta có thể xảy ra chuyện hay không?"
"Sẽ không. Ông đây cũng không phải ăn chay." Ông chủ đầy mặt vẻ không sao cả "Chỉ cần cậu ta có thể phối ra được thuốc, tôi liền có biện pháp đưa cậu ta đi."
"Biết chuyện này đáng giá bao nhiêu không? Làm không tốt thì việc vào trong nội thành cũng không được. Omega này không đơn giản, hiện tại chuyện nhỏ không tốn sức gì, có lẽ về sau có thể sử dụng được." Ông chủ kiến thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ac-doc-thi-phai-muon-lam-gi/281423/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.