"Cậu nói cái gì?" Lục Bạch đột ngột nói như vậy, làm năm người hàng năm đều bị uy hiếp trước mặt cơ hồ sửng sốt.
Mà hai chữ "nổi tiếng" này, cũng hung hăng mà gõ một búa vào trong lòng bọn họ. Dù sao, đây cũng là giấc mộng thời niên thiếu để bọn họ vẫn luôn nỗ lực hăm hở tiến lên. Nhưng hiện tại, liền trở thành lầu các giữa không trung, chỉ có thể đứng nhìn từ xa, không thể chạm tới.
Lục Bạch lại thuận miệng đánh vỡ sự trầm mặc này "Không cần gấp gáp, chúng ta cùng nhau tâm sự."
Tùy tay chỉ chỉ thanh niên ngồi ở bên cạnh, Lục Bạch dễ như trở bàn tay nói ra những chuyện hắn đã trải qua "Bành Miểu, ca sĩ kiêm nhạc sĩ sáng tác. Bài hát xuất đạo liền đứng đầu các bảng xếp hạng lớn ca khúc lưu hành, năm đó là người mới có triển vọng nhất trong giới giải trí. Một lần liền nổi tiếng, bài hát được vang lên khắp phố lớn phố nhỏ. Đáng tiếc mới vừa 22 tuổi, đã bị hủy hoại tiền đồ."
"Tôi nhớ rõ cậu bị phong sát là bởi vì cậu cặp với cả kim chủ và người mẫu, đúng không?"
"Rốt cuộc cậu muốn nói cái gì?"
"Tôi chỉ là tò mò, anh túng quẫn như vậy, ngay cả đứng ra nói chuyện cũng không dám, từ trong vòng biến mất mấy năm nay còn vẫn luôn sáng tác bài hát để làm gì? Dù sao anh cũng không phát ra được, không phải sao?"
"Còn có cậu, Hạng Ngạn Hoài, tôi nhớ rõ cậu mười hai tuổi liền trúng tuyển thực tập sinh. Lúc ấy trong Street Dance đại tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ac-doc-thi-phai-muon-lam-gi/281398/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.