"Hai kẻ này đều là người coi tiền như rác, tiết mục chó cắn chó không phải rất hay sao?" Lục Bạch thật sự xem đến hăng say.
Nhưng hệ thống lại có điểm do dự "Nhưng mà tên Dịch Văn Trác này cũng có chút đáng thương, bị dọa thành ra như vậy."
"Phải không?" Lục Bạch cười nhạo một tiếng "Hắn ta đáng thương, vậy Lục Bạch không đáng thương sao?"
"Ngươi có phải đã quên rồi hay không, rốt cuộc tại sao ta phải đi đến bước đường như ngày hôm nay?"
Hệ thống: "Nhưng hắn cũng không biết gì. Chuyện này không phải đều do Từ Duệ......."
Lục Bạch lại hỏi hệ thống một câu vô cùng xuyên tim "Ngươi chắc chắn hắn ta thật sự không biết gì?"
"Nếu cái gì cũng không biết, vậy hắn ta vì sao phải sợ hãi?"
"Chỉ bởi vì mấy lời ta nói phía sau sân khấu, cùng với một bài hát sao?"
Hệ thống: "Sự tình hiện tại cũng thật phiền toái. Phòng ở đã bị đẩy đến giá cao như vậy, vạn nhất Dịch Văn Trác không mua được, vậy không phải là ngươi sẽ cùng Từ Duệ........"
Hệ thống sợ hãi một phen. Hiện tại Lục Bạch chính là đang nhảy múa trên mũi đao, hơi vô ý một chút liền thiên đao vạn quả. Lúc này mà đối đầu với Từ Duệ, mặc dù Lục Bạch có biện pháp để chạy thoát thì cũng sẽ bị lột một tầng da.
(*) Thiên đao vạn quả: hình phạt băm thành trăm mảnh.
Lục Bạch lại lắc đầu: "Sẽ không, nhất định Dịch Văn Trác sẽ mua được."
Hệ thống: "Vì sao?"
Lục Bạch: "Bởi vì thủ đoạn của Từ Duệ so với Dịch Văn Trác cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ac-doc-thi-phai-muon-lam-gi/281390/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.