Edit: Tui quay lại rồi đây >
- -------------------------------------------------------------------
Chỉ có thể nói bây giờ cư dân mạng đúng là có rất nhiều thời gian, ai có thể nghĩ đến ba cái hot search, đứng nhất lại là # Khả năng quản lý biểu cảm hàng đầu của Lục Bạch #.
Ấn vào liền thấy tiêu đề này vô cùng danh xứng với thực. Rõ ràng chỉ có ảnh chụp lén của paparazzi, thế nhưng cố tình mỗi một bức ảnh đều tinh xảo như ảnh chụp tạp chí.
Ảnh chụp lén trên đường cái tiêu sái không kiềm chế được, ảnh chụp lén ngồi ở đại sảnh khách sạn anh tuấn u buồn. Ảnh chụp lén có ba "tiểu đệ" mặc tây trang giày da đi đằng sau thậm chí cho người ta một loại cảm giác bá tổng, ảnh chụp lần này, mỗi một tư thế, mỗi một động tác của Lục Bạch, đều như đang chụp ở studio.
Hơn nữa, với một gương mặt không góc chết, chẳng sợ toàn bộ đều là ý kiến trái chiều, chỉ bằng vào gương mặt này cũng làm người có cảm giác đương nhiên.
"Tôi nói thật, sau khi Lục Bạch không bắt chước Dịch Văn Trác nữa, tôi lại cảm thấy cậu càng đẹp hơn so với trước kia!"
"Ghê tởm gì đâu? Lục Bạch bây giờ còn có fan? Gà con mau tránh ra được không?"
"Lớn lên đẹp thì có ích lợi gì? Nhân phẩm không có, thì không xứng làm thần tượng, phải cút ra khỏi giới giải trí."
Người qua đường tùy tiện cảm thán một câu, gần như giây tiếp theo đã bị bao phủ bởi anti-fan của Lục Bạch.
Nói qua nói lại, những người qua đường sau đó cũng không dám nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-ac-doc-thi-phai-muon-lam-gi/281381/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.