Khoảng nửa tiếng đồng hồ sau, Nguyệt Thiên Vũ đã đứng dựa vào gốc cây trước Mê Vụ Sâm Lâm đợi Lẫm và Lưu Vân, nàng không thèm đội tóc giả, nên không biết bao nhiêu dong binh đã nhận ra thân phận của nàng.
“Đó chẳng phải Nguyệt Thiên Vũ của Nguyệt gia đã suy tàn sao? Sao nha đầu đó lại ở đây?”
“Nhưng, quả thật là một tiểu mỹ nữ, đẹp thật đó!”
“Tóc vàng thật đấy, nhưng quả thật rất đẹp!”
Nguyệt Thiên Vũ đương nhiên không quan tâm những người xung quanh nói gì, nàng đang lấy từ trong không gian ra cái máy MP3 cắm tai nghe vào mà nghe giết thời gian. Nàng chờ không lâu lắm, hai bóng dáng hơi nhỏ con nhưng nam tính tiến lại phía nàng, là Lý Lẫm và Lưu Vân đến.
“Xin lỗi Vũ nhi, muội đợi lâu chưa?”
Lý Lẫm mỉm cười nhẹ nhàng đi về phía Nguyệt Thiên Vũ, nàng mỉm cười đáp lại, trong khi Lưu Vân nói:
“Sao tự nhiên ngươi hứng lên đi săn ma thú vậy?”
Nguyệt Thiên Vũ quắc mắt nhìn hắn, hừ một cái nói: “Ta muốn luyện khả năng thực chiến một chút, về rồi tu luyện nữa mà không có khả năng thực chiến cũng như không. Hơn nữa, ngươi cũng cần luyện khả năng thực chiến đấy, cho khỏi bị truy sát lần nữa.”
Lưu Vân cạn lời, quay đầu sang chổ khác tránh ánh mắt của Nguyệt Thiên Vũ, trong khi đó Nguyệt Thiên Nhạc cười hỏi Lý Lẫm: “Các ngươi đến đây rồi còn Thương Hải thì sao?”
“Thương Hải đến trường dự bị Ma pháp sư Xuân Phong Trấn rồi, hắn nói muốn chào hỏi các lão sư ở đó một chút.” Lẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phong-nhac-vu/70860/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.