Trong khi Nguyệt Thiên Vũ đang thăng cấp, thì trong một căn phòng khác, Nguyệt Thiên Nhạc đang chăm chăm nhìn người đang hôn mê Cửu hoàng tử Nam Cung quốc, Nam Cung Lưu Vân.
Cơ mặt Nam Cung Lưu Vân đột nhiên nhăn lại, sau đó hắn khó khăn mở đôi tròng mắt ra, giờ Nguyệt Thiên Nhạc mới nhìn thấy màu mắt của hắn. Đôi đồng tử của Cửu hoàng tử này có một màu xanh lá trong vắt như ngọc lục bảo, như cuốn hút người ta vào trong đó. Cửu hoàng tử năm nay 13 tuổi, lớn hơn Nguyệt Thương Hải cùng Lý Lẫm một tuổi, nhưng nhìn chung quanh cũng không khác hai người họ là bao bởi nét điển trai cùng phong thái phòng trần và lãng tử thu hút ánh nhìn.
Nam Cung Lưu Vân mở mắt nhìn Nguyệt Thiên Nhạc, nhìn thấy mái tóc bạch kim cùng đôi đồng tử xanh lam, thêm cả ấn ký bạch liên trên trán thì mở to đôi tròng mắt lục bảo, thì thầm: “Nguyệt gia nữ Triệu hồi sư tổ tiên, Nguyệt Thiên Nhạc?”
Khoé môi Nguyệt Thiên Nhạc nhếch lên một nụ cười nhạt, nói: “Xem ra ngươi cũng biết ta.”
Nam Cung Lưu Vân ngồi hẳn dậy, quan sát thiếu nữ tuyệt sắc có vẻ lớn hơn hắn mấy tuổi thì gật đầu: “Danh của ngươi như sét đánh bên tai người dân Đông đại lục, sao ta có thể không biết?” Hắn tạm dừng một chút, rồi giương đôi mắt thản nhiên lạnh lùng nhìn Nguyệt Thiên Nhạc, tiếp lời: “Chỉ là ta hơi bất ngờ khi đám người Ma giới Huyết Hồn đó không giết được ngươi mà chỉ khiến ngươi bị phong ấn mà thôi.”
Đôi mày liễu của Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phong-nhac-vu/70858/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.