Ngày hôm sau, có một người xuyên qua lưới độc của Kim Ngôn. Người nọ mặc áo vải, có lẽ là đã giặt rất nhiều lần nên áo đã bạc màu, làn da ngăm đen, nhìn có chút phong trần. Người nọ dẫn một con ngựa gầy, dáng vẻ không chút thu hút, ai có thể ngờ người nọ lại chính là Bang chủ của giang hồ đệ nhất đại bang hội, Thanh Y hội, Phượng Cửu?
“Bang chủ!” Kim Ngôn nhìn thấy Phượng Cửu, lập tức nghênh đón, “Thuộc hạ may mắn không nhục sứ mạng, hai vị công tử đang ở bên trong quán trọ.”
“Rất tốt.” Phượng Cửu gật đầu, “Dẫn ta đi gặp họ.”
Tô Ngọc Hành và Ngộ Quân Diễm đang ăn sáng, không biết có phải đêm qua đứa trẻ động quá nhiều làm Ngộ Quân Diễm ngủ không ngon giấc, Tô Ngọc Hành cảm thấy sắc mặt của hắn hơi tái, cả người cũng uể oải không có tinh thần. Đúng lúc này, cửa phòng vang lên tiếng gõ. Tô Ngọc Hành tưởng tiểu nhị tới thu dọn bàn ăn, đứng lên mở cửa, thấy đối diện là một ông lão gầy gò.
“Các hạ tìm ai?”
“Các người.” Ông lão trả lời ngắn gọn.
Tô Ngọc Hành thấy ông lão tuổi chừng hơn năm mươi nhưng nét mặt tươi sáng, giọng như chuông đồng, lại thấy huyệt Thái Dương của ông nhẹ phập phồng chứng tỏ nội lực rất sâu, suy đoán thân phận của ông, hỏi: “Ngài là…?”
“Phượng Cửu.” Ông lão trả lời luôn ngắn gọn.
Phượng Cửu? Bang chủ Thanh Y hội, Phượng Cửu?
Đến lúc này, ngay cả Ngộ Quân Diễm đang dùng bữa cũng đặt bát đũa xuống, đi ra gặp gỡ bá vương nổi danh giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi/1001206/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.