🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lời của Vương Sùng khiến Ngộ Quân Khiêm tâm phiền ý loạn, đến khi trở lại tẩm cung cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng ngồi trên ghế, ngẩn người nhìn chậu sen Tịnh Đế trên bệ cửa sổ.

“Hoàng thượng sao thế?” Hoa Vũ Tiên thấy Ngộ Quân Khiêm mặt mày trắng bệch, đi tới hỏi, “Hoàng thượng không khỏe sao? Có cần mời ngự y tới không?”

“Trẫm không sao.” Ngộ Quân Khiêm bóp huyệt Thái Dương của mình, “Chỉ là có chút mệt mỏi, nàng bóp đầu cho trẫm đi.”

Hoa Vũ Tiên nghe vậy thì bước tới, lực tay vừa phải ấn lên huyệt vị của Ngộ Quân Khiêm, hồi lâu, Ngộ Quân Khiêm phiền muộn nói: “Tiền tuyến truyền tin về, nói Phúc vương bị kỵ binh Tây Ngõa đả thương.”

“Thật sao? Vết thương có nghiêm trọng không?” Hoa Vũ Tiên hỏi, “Có cần phái binh trợ giúp?”

“Trẫm vốn cũng nghĩ như vậy, chỉ có điều…”

“Chỉ có điều?” Hoa Vũ Tiên nghe ra câu nói của Ngộ Quân Khiêm có hàm ý khác, “Hoàng thượng còn cố kỵ điều gì?”

Ngộ Quân Khiêm nói lại những lời của Vương Sùng cho Hoa Vũ Tiên nghe. Nàng nghe xong thì trầm mặc hồi lâu, nhìn Ngộ Quân Khiêm bằng ánh mắt lạ lẫm. Đây là Ngộ Quân Khiêm mà nàng biết sao? Là người khiến nàng cam tâm tình nguyện từ bỏ cuộc sống giang hồ tự do tự tại, vào sống trong Hoàng cung mà mỗi câu nói, mỗi bước đi đều phải dè chừng, cẩn thận sao? Năm đó Hoa Vũ Tiên xưng danh đệ nhất mỹ nhân võ lâm, từng khiến vô số hiệp khách quỳ gối trước váy đào, vậy mà nàng chỉ chung tình với người trong triều

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi/1001181/chuong-111.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nam Phi
Chương 111
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.