Tô Ngọc Hành hỏi: “Lẽ nào ngươi không muốn biết ta đi tìm Tiết Kim là có mục đích gì?”
Ngộ Quân Diễm nói: “Mục đích gì?”
Tô Ngọc Hành chỉ mặt mình, cười xấu xa: “Hôn ta một cái, ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Ngộ Quân Diễm cắn môi, nói: “Chỉ hôn một cái?”
Tô Ngọc Hành nhếch môi nở nụ cười ngây ngô, ánh mắt lộ vẻ tham lam, vươn hai ngón tay nói: “Hai cái.”
Chỉ tiếc chiêu này không có hiệu quả với Ngộ Quân Diễm, “Mau nói nhanh đi, đừng cò kè với ta!”
Tô Ngọc Hành đụng phải một đinh lớn rồi, đành phải ngoan ngoãn đưa mặt để hắn hôn một cái, nói: “Ta muốn nhờ Tiết Kim giúp một việc.”
Ngộ Quân Diễm ngạc nhiên nói: “Một thảo dân giang hồ, lấy gì để giúp ngươi?”
Tô Ngọc Hành cười nói: “Thảo dân giang hồ cũng có bản lĩnh của thảo dân giang hồ.”
“Ồ?” Ngộ Quân Diễm hỏi, “Vậy ngươi nói xem Tiết Kim kia có bản lĩnh gì?”
Tô Ngọc Hành trả lời: “Tiết Kim được người giang hồ gọi là Du vương, không chỉ bởi vì gã có thể chế độc, mà còn bởi vì gã có thể nuôi độc vật.”
“Nuôi độc vật?”
“Đúng vậy. Khả năng thích ứng của rất nhiều độc vật hiếm thấy vô cùng yếu, yêu cầu về môi trường sống rất cao, nhiệt độ, độ ẩm, thậm chí chỉ cần ánh sáng không phù hợp sẽ không thể sống được.” Tô Ngọc Hành nói, “Tiết Kim vì không muốn để những độc vật quý hiếm đó chết đi, mà ở trong nhà gã, cũng chính là Thiên Túc cốc, dựng một gian phòng kiến tạo một môi trường sống thích hợp cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi/1001149/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.