Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Ngộ Quân Diễm đã đi tìm Ngộ Quân Khiêm, nói ra chuyện tìm kiếm cỏ ba màu.
“Cỏ ba màu? Đó là thứ gì?” Vẻ mặt Ngộ Quân Khiêm mờ mịt, “Ta chưa từng nghe đến cái tên này.”
Ngộ Quân Diễm lấy ra bức vẽ tối hôm qua Tô Ngọc Hành vẽ cho hắn, nói: “Nó có hình dáng thế này.”
Ngộ Quân Khiêm nhìn xong, nói: “Nhị đệ, đệ muốn tìm thứ này làm gì?”
Ngộ Quân Diễm dựa theo lời nói dối đã soạn sẵn mà nói: “Tối hôm qua đệ tình cờ đọc được cuốn sách Bách trùng tập của thần y Tiêu Phàm, trong đó một đoạn miêu tả về một loại trùng tên là Xích nha, bệnh trạng được miêu tả khi bị loại trùng này đốt giống với tình trạng hiện tại của mẫu thân như đúc, cho nên đệ hoài nghi mẫu thân bị Xích nha đốt. Mà loại cỏ ba màu này chính là khắc tinh của Xích nha.”
“Sao cơ? Trúng độc?” Sắc mặt Ngộ Quân Khiêm trở nên khó coi. Mẫu thân của hắn bị trúng độc trong phủ của mình, hiềm nghi này dù y có nhảy xuống sống Hoàng Hà cũng rửa không sạch, lập tức nói, “Nhị đệ yên tâm, ta lập tức phái người đi tìm, nhất định sẽ mang cỏ ba màu này về.”
“Vậy làm phiền đại ca.”
Ngộ Quân Khiêm cầm bức vẽ quay trở lại phòng mình. Vương phi Hoa Vũ Tiên đang tưới nước cho chậu hoa trên cửa sổ, thấy Ngộ Quân Khiêm nét mặt u sầu đi vào, liền đi ra nghênh đón, hỏi: “Vương gia sao thế?”
“Ai…” Ngộ Quân Khiêm thở dài một hơi, đưa bức vẽ trong tay cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi/1001147/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.